Theo đuổi tôi suốt nửa năm, rốt cuộc hắn gạ được tôi rồi. Nhưng từ khi chúng tôi quen nhau, tôi chợt nhận ra có điều gì sai sai thì phải. “Thân ái, đút anh đi ~”. “Đệch, anh bị cụt tay à!”. “Đút! Anh!”. “…”. Nhìn bạn trai trừng tôi bằng đôi mắt đỏ hoe Chương 11. Quay lại bệnh viện, việc đầu tiên là lên xem Khương Tự thế nào. Hắn còn ngủ, không biết bao giờ tỉnh. Tôi ngồi trong phòng bệnh một chốc vẫn không ngăn được sự tò mò mãnh liệt, vì thế đi tìm một quán cà phê internet, chọn phòng đơn và đóng kín cửa. Tôi Tôi nghĩ rằng nỗi thống khổ của con trai tôi là do những việc làm xấu từ kiếp trước mà tạo nghiệp. Nghiệp lực của tự thân, tự thân phải hoàn trả. Kiếp này trả chưa hết, chuyển thế luân hồi tiếp tục trả, tôi không thể ngăn trở con trai mình hoàn nghiệp được. Khương Tự không kéo tôi nữa, hắn bắt đầu cấu eo tôi. Tôi nén đau, cắn răng nói: “Hơn nữa nó còn quay tay bằng ảnh của chị rồi!”. Cọ vẽ của đàn chị run lên, trên mặt Lý Minh bị quệt dọc một đường trông thật dữ tợn. Tôi hoàn thành nhiệm vụ, sau khi gom lấy Trạng thái: Trong mắt mọi người thì có thể nhận xét bạn trai tôi vừa đẹp vừa giàu vừa cao ráo, đặc biệt lại luôn ngoan ngoãn vâng lời tôi. Mọi thứ đều theo ý của tôi ví dụ như tôi chỉ đông hắn không dám đi tây, thích ghen tuông và thích làm nũng. Theo đuổi tôi Lưu Thâm tự trỏ vào mình. “Hắn chỉ ghét bỏ tôi.” Sau đó trỏ vào tôi. “Hoặc ghét sự tiếp cận của tôi dành cho cậu.” Tôi mỉm cười khổ sở. “Tôi cảm thấy… Hắn đối với tôi như một bệnh trạng, luôn cố chấp… tôi cũng không biết diễn đạt ra sao. Tôi chẳng những cảm thấy thằng oắt này lớn lên hệt như con gái mà thủ đoạn cũng giống con gái y hệt. Tuy nhiên tôi hết cách, ai bảo hắn là bạn trai của tôi, tôi không bao dung hắn thì bao dung ai được. Mặc dù cũng có thủ đoạn, nhưng chỉ là thủ đoạn nhỏ xíu đáng yêu. Truyện Bạn Trai Bệnh Kiều Của Tôi của tác giả Nhục Nhục Nam Sơn Quân. Bạn Trai Bệnh Kiều Của Tôi xoay quanh câu chuyện trong mắt mọi người thì có thể nhận xét bạn trai tôi vừa đẹp vừa giàu vừa cao ráo, đặc biệt lại luôn ngoan ngoãn vâng lời tôi. Mọi thứ đều theo Vay Tiền Nhanh Chỉ Cần Cmnd Nợ Xấu. Tên truyện Bạn trai bệnh kiều của tôi. Tác giả Nhục Nhục Nam Sơn Quân. Thể loại Đam mỹ hiện đại, trọng sinh, vườn trường, u ám, HE Số chương 37 chương Hoàn. Review Túc Mộc. Giá như có thêm nhiều nhiều nhiều bộ như này thì mình tình nguyện cày hết xuân hạ thu đông. Bởi vì công trong bộ này chính là gu của mình á! Đây là "Thâm hiểm vặn vẹo bệnh kiều thiếu nữ công X ôn nhu sủng phu cường thụ". Mặc dù truyện chỉ gói gọn trong 37 chương nhưng tác giả đã miêu tả được thứ tình yêu gọi là điên cuồng chiếm hữu. Motip truyện không khó đoán nhưng làm độc giả phải nhen nhóm lên ngọn lửa tò mò, mở đầu truyện khá giống thể loại con cháu ba đời làm quan, đến đời tôi thì mắc bệnh về tâm lý vì quá khứ chết tiệt. Khi đọc các bạn nhất định phải đội mũ bảo hiểm, vì các bạn sẽ không ngờ được những khúc cua ngoạn ngục của tác giả Nhục Nhục Nam Sơn Quân. Khi Khương Tự đã thành công cưa gãy thẳng nam thực ra không thẳng lắm Lương Thiếu Đông. Những tưởng chẳng có gì sóng gió khi Khương Tự và Thiếu Đông yêu nhau đến thế. Nhưng thực ra đằng sau đó là rất nhiều câu chuyện, là những góc khuất trong tính cách và quá khứ của Khương Tự mà Thiếu Đông không hay biết. [ Nhưng từ khi chúng tôi quen nhau, tôi chợt nhận ra có điều gì sai sai thì phải. "Thân ái, đút anh đi!" "Đệch, anh bị cụt tay à!" "Đút! Anh!" "..." Nhìn bạn trai trừng tôi bằng đôi mắt đỏ hoe, tôi bất giác rơi vào câm lặng. Bạn trai mình.. Chẳng lẽ bị bệnh tâm thần sao? ] Thiếu Đông là nhân vật có suy nghĩ, tính cách, cũng như là sự phân định rạch ròi nhất trong truyện. Cậu không bị nhẫm lẫn của thứ tình yêu mang tên kiếp trước- kiếp này. Khi đã yêu ai thì sẽ bảo vệ, hi sinh hết mình. Là nhân vật có lập trường nhất trong câu chuyện này. Dù là thụ nhưng đối mặt với tính cách trẻ con của Khương Tự, cậu đều sẽ mềm lòng. "Cứu" lấy Khương Tự là Đông Đông. Yêu Khương Tự thật sự cũng là Đông Đông nốt. Ở Đông Đông, cậu đã thương yêu và chở che, bao dung cho Khương Tự đến nhường nào. Đông Đông luôn thỏa hiệp, luôn đồng ý với những yêu cầu dù cho là phi lý nhất của Khương Tự. Khương Tự từ nhỏ chính mắt thấy mẹ mình bị bọn xấu giết trước mặt mình nên ảnh hưởng đến tâm lý. Cho nên đó là lý do luôn muốn đi theo Đông Đông, sợ cậu cũng như vậy. Y có người anh trai tên là Khương Lâu, người này chính là người yêu kiếp trước của Thiếu Đông. Khương Tự kiếp trước là người đến sau nên không can tâm. Kiếp này thức tỉnh trước nên giành lại cậu trước. Người anh thức tỉnh sau nên lúc này thụ đã là người yêu của công rồi. Công lấy tên 2 anh em tráo đổi rồi từ nhỏ luôn tìm cách khiến anh mình sống dở chết dở. Khương Lâu bởi vì vậy mà điên điên khùng khùng, thức tỉnh trễ hơn. Sau này khi Khương Lâu muốn nối lại tình cảm, Thiếu Đông đã bày tỏ chỉ yêu Mình Khương Tự của hiện tại, còn người tên "Thiếu Đông" kia, cũng chỉ là cậu của kiếp trước mà thôi. Còn có Lục Hổ, anh chàng tuy chỉ là người lính đi theo chăm sóc cho Khương Tự nhưng sự quan tâm của anh khiến người đọc đều yêu thích. Mỗi khi Đông Đông bối rối với Khương Tự đang "nổi điên", Lục Hổ là người giúp đỡ và hỗ trợ Đông Đông giải quyết rất nhiều vấn đề. Có lẽ vì Lục Hổ là người chính trực như thế, lại cũng chân thành như thế nên anh được yêu thích không kém nhân vật chính. Ngoài ra anh chàng Lý Minh, anh bác sĩ x Hàng dài cũng là những điểm sáng cho tác phẩm.. Cho nên Khương Tự tình nguyện làm kẻ xấu để đổi lấy tình yêu và tìm cách bảo vệ Đông Đông an toàn. Đó là lý do vì sao Khương Tự rất sợ hãi việc Đông Đông chết đi, đến nỗi phải quỳ xuống khóc nấc van xin Đông Đông đi bệnh viện khi anh cắt cổ tay đe dọa dù vết thương không sâu. Chính ra người luyến tiếc, tôn thờ, trân trọng, cuồng say anh nhất dù kiếp trước hay kiếp này chỉ có hắn mà thôi. Đến đây mình có đôi lời muốn nói, truyện không quá đặc sắc hay có chiều sâu như những bộ truyện khác, nhưng nó mang lại cho ta khái niệm về tình yêu dám hi sinh dám buông bỏ. Chỉnh sửa cuối 28 Tháng hai 2021 Ủa ủa, có đọc bộ này á, mà kiếp trước thụ yêu Khương Tự - người anh, còn người em là Khương Lâu cơ mà? Còn kiếp này thì Khương Lâu thức tỉnh trước, tráo thân phận với Khương Tự rồi đến cạnh thụ với cái tên Khương Tự cơ mà? Tóm lại có bộ nào motif như này hong giới thiệu cho tui đi Vv Vì là kiếp sau công lấy thân phận anh trai để sống cùng thụ nên mình để thế luôn á bạn > bệnh kiều he hiện đại trọng sinh vườn trường đam mỹ BẠN TRAI BỆNH KIỀU CỦA TÔI Nhục Nhục Nam Sơn Quân GIỚI THIỆU Bạn trai tôi vừa đẹp vừa giàu vừa cao ráo, luôn ngoan ngoãn vâng lời tôi. Tôi chỉ đông hắn không dám đi tây, thích ghen tuông và thích làm nũng. Theo đuổi tôi suốt nửa năm, rốt cuộc hắn gạ được tôi rồi. Nhưng từ khi chúng tôi quen nhau, tôi chợt nhận ra có điều gì sai sai thì phải. “Thân ái, đút anh đi ~” “Đệch, anh bị cụt tay à!” “Đút! Anh!” “…” Nhìn bạn trai trừng tôi bằng đôi mắt đỏ hoe, tôi bất giác rơi vào câm lặng. Bạn trai mình… Chẳng lẽ bị bệnh tâm thần sao? ♢ Từ khóa Đam mỹ hiện đại, trọng sinh, vườn trường, u ám, HE, 37 chương. Nhân vật chính Khương Tự thâm hiểm bệnh kiều thiếu nữ công x Lương Thiếu Đông ôn nhu sủng phu cường thụ ghi chú khác công bệnh tim, tâm thần phân liệt và rối loạn ám ảnh cưỡng chế. ♢MỤC LỤC♢ 001 002 003 004 005 006 007 008 009 – 010 011 012 013 014 015 016 017 018 019 020 021 022 023 024 025 026 027 028 029 030 031 032 033 034 035 036 037 Hết. Edit ThỏHồ lô cái đầu nó!Vừa nhớ tới biểu cảm của Khương Tự lúc nãy…Hận chết tôi!!!!Đêm đó tôi bèn lên diễn đàn, chuẩn bị hắt máu chó đầy đầu thằng khốn Hàng dài hai mét ba, kết quả tìm hoài cũng không thấy topic của mình, xem ra đã bị quản trị viên xóa. Vừa chuẩn bị lập topic mới để chửi nó thì đã thấy một topic màu đỏ nằm ở đầu trang, hơn hai trăm phản hồi đều chửi chung một đề chính là — Hai mét ba, tôi với thím có thù gì sao, giữa gay và gay thứ cơ bản nhất đó chính là tin tưởng!Lại nhìn chủ thớt, Vũ Lạc Tâm ra không chỉ mình tôi muốn bình luận từ đầu tới đuôi, xem ra Hàng dài hai mét ba lừa bịp người khác quá nhiều, toàn bộ phản hồi đều tràn đầy oán khí; hai trăm lời lẽ trong đó đã bộc lộ sự bé cái lầm của toàn thể cư dân ngồi xuống thong dong nuốt nước bọt, thưởng thức những câu chửi bới thanh lịch vô vàn, cảm nhận sâu sắc diện tích lãnh thổ quốc gia được mở mang, ngôn ngữ uyên thâm phong phú, tôi ngồi đọc đến sảng khoái toàn ha, thằng gây tội phải nhận tội!Hàng dài hai mét ba Tôi đệch!!! Không liên quan đến tôi!! Mẹ nó sao tôi biết nội dung bị đổi thành bé Hồ Lô chớ! Tôi là cái loại này người sao! Thiệt oan uổng mà!!!Tôi nhất thời hưng phấn, chửi chết nó đi, thằng âm binh còn dám lòi mặt ra đính chính! Mặc kệ mày vô tình hay cố ý, ông đây chửi trước nói sau! Vì thế tôi nhanh tay sao chép một loạt bình luận mắng hay như hát kia, dội bom lần nữa. Thích thật!Ngay sau đó những bình luận khác ùn ùn kéo tới, cũng mắng thanh niên Hàng dài hai mét ba y như tôi, thậm chí còn phản hồi bên dưới bình luận tôi nữa kìa. Ngoài ra còn có một loạt đội ngũ trông khá là hoành tráng hưởng ứng chửi theo khiến tôi vui như Tết. Để gã bị tàn sát’ thảm thương như vậy, ông đây thôi không thèm tính toán, vì làm đàn ông phải biết bao dưng bị một chiếc vớ thối ném vào đầu, tôi liền ngẩng lên mắng “Lý Minh, mày có bệnh à? Bệnh thì uống thuốc, không bệnh xéo đi, đừng làm phiền tao nữa!”“Nhìn mày cười như thằng đần, không chọc mày tao không vui.” Lý Minh dùng vẻ mặt băn khoăn nhìn tôi. “Thiếu Đông, tao có chuyện này luôn muốn nói…”“Nói đê.” Tôi vừa lướt xem bình luận vừa hả hê khi Hàng dài hai mét ba bị úp sọt hội đồng.“Ừ thì… Tao cảm thấy Khương Tự có hơi kỳ quái thôi.” Lý Minh ngập ngừng giây lát. “Hơi khó nghe tí là tao thấy nó không được bình thường.”Tôi rốt cuộc không quan tâm chuyện trên diễn đàn nữa, ngẩng mặt nhìn Lý Minh, khó chịu hỏi nó “Lý Minh mày có ý gì đây, vợ tao quái chỗ nào, không bình thường chỗ nào; có phải mày có thành kiến với vợ tao không? Rõ là mày không kỳ thị, lúc hắn theo đuổi tao mày cũng nói vậy mà. Giờ thế này muốn không ăn cơm chung với tụi tao hả?”Tôi thẳng tính, nhưng Lý Minh còn thẳng tính hơn tôi. Cũng không biết tôi nói câu nào chọc nó nổi đóa. “Lương Thiếu Đông con mẹ mày có lương tâm không vậy, tao kỳ thị đồng tính mà tao còn ở đây à? Tao đã sớm xin chuyển phòng như hai thằng lão tam, lão tứ! Nếu không xem mày là anh em tao chẳng thèm ăn bữa cơm đó đâu! Nếu không tận mắt nhìn thấy tao cũng chẳng ý kiến làm chi, đệch mẹ!”Tôi thộn ra không Minh châm thuốc rít vài hơi, chờ tôi mở và tôi là bạn cùng phòng hai năm, tôi cũng hiểu nó chứ, không vô duyên vô cớ mà phán vậy đâu. Nhưng tôi cũng không chấp nhận được Khương Tự bị bạn thân mình nói thế, bởi vậy tôi chỉ bảo là “Mày nói rõ ràng xem.”Lý Minh lúc này mới kể “Bữa đó tao dắt cô em học ngoại ngữ khóa dưới vào nhà nghỉ mây mưa, làm xong tao mới đứng ngoài hẻm hút thuốc cho tỉnh rượu thì thấy Khương Tự, vợ mày—” Nó nhả ra một vòng khói. “Cầm dao, đâm người.”Khương Tự, vợ tôi, cầm dao, đâm người?Tôi tưởng tượng nửa ngày cũng không tưởng tượng biết thân thể vợ tôi không tốt, đâm hay không đâm là một chuyện, nhưng một Khương Tự ngoại trừ trên giường có hơi thô bạo ra thì ngày thường bên cạnh tôi thẹn thùng khác gì cô em nhỏ, vì vậy ngắt lời nó ngay “Không thể nào! Mày uống say nên nhìn lầm đó. Vợ tao sẽ không đi đánh nhau.”“Ờ thì không.” Lý Minh cười mỉa mai. “Hắn là ai? Muốn đâm dao tự khắc có kẻ giữ cho hắn, mày cho rằng chuyện gì hắn cũng tự tay làm?”Tôi nghe xong sắc mặt càng dị, ngay cả quần lót Khương Tự cũng tự tay giặt cho, chuyện gì của tôi hắn không tự tay làm, còn chưa đút cơm tôi ăn thôi. Trời, càng nghĩ càng thấy mắc cỡ… Hình như da mặt tôi còn chưa đủ dày sao!“Đệch, mày có nghe tao nói hay không.” Lý Minh bất đắc dĩ liếc tôi. “Mày nhớ lúc Khương Tự tán mày có thằng Bàng Huy khoa thể thao tán cùng lượt đấy.”Tại sao tôi không nhớ gì nhỉ? Nếu chẳng nhờ Lý Minh nhắc, tôi nào biết sức hấp dẫn tôi lớn như vậy. Tôi được hai thằng đực rựa thèm thuồng, mà tôi sống chết cũng không đồng ý. Bọn họ ầm ĩ rối tung hết cả, nhưng sau đó tôi lại cùng Khương Tự bên nhau. Kể từ dạo kia cũng không thấy Bàng Huy lăng xăng trước mặt, tôi còn tưởng cậu ta biết thân biết phận nên rút lui rồi.“Người Khương Tự đâm chính là Bàng Huy.”Tôi suy xét, nhướng mày “Ý mày là Khương Tự vì trả thù tình địch nên đâm cậu ta?”Lý Minh “Không chỉ thế, có lẽ mày không nhận ra nhưng đôi khi cái cách mà hắn nhìn mày… Haiz, tao cũng không biết nói sao, nhớ ngày xưa nhiều nữ sinh muốn làm bạn gái mày nhiêu vô kể, thư tình trên Wechat đầy ắp một thời. Giờ thì sao? Có nhỏ nào mến mộ mày đâu, mày không nghĩ ra nguyên nhân hả?”Tôi cảm thấy bạn mình có thuyết âm mưu, tôi trong mồm nó như kẻ lăng nhăng, đa tình; nhưng tôi chính là thanh niên nghiêm túc!Lý Minh dụi thuốc, đoạn thở dài bảo “Tao nói bấy nhiêu, dài dòng lại trở mặt với mày. Tao rảnh vậy đấy, mày xem như tao chưa nói gì đi.”Tôi đến gần Lý hổ là anh em cột chèo, thông não xong xuôi còn không để ý thế nào được, còn bảo sợ cạch mặt nhau, đệch!Đúng là sự hiểu biết của tôi dành cho Khương Tự không nhiều lắm, nhưng không phải chuyện gì hắn cũng kể hết cho tôi, ngay cả việc cha mẹ tôi qua đời tôi cũng chưa từng kể với hắn. Mỗi người đều có không gian riêng, chừa chút riêng tư mới có thể bên nhau lâu dài này cho dù thằng Hàng dài hai mét ba bị bạo cúc tôi cũng không hứng thú, tôi tắt máy, lên giường nằm thộn đó tôi mơ một giấc mơ, mơ về khoảng thời gian Khương Tự đang còn theo đuổi. Khi đó tôi rất khờ, thân là trai thẳng, tuy rằng hiểu biết về đồng tính nhưng ai ngờ Khương Tự là đồng tính nam, hơn nữa bẻ cong tôi mới ác. Tôi từng cho rằng mình thật phong cách, đẹp trai, đàn em rất thần tượng tôi, mỗi ngày theo đuôi tôi nịnh nọt, thật có không khí của đại học mà! Ai ngờ hắn bẻ tôi luôn!Kết quả…Cúc hoa héo tàn, vương vãi đáng thương; tất cả đều là nước mắt, câm lặng…Có một lần, hắn nói “Đông Đông…”Tôi vừa giao tranh vừa hỏi “Làm sao?”“Anh có nhà, có xe…”“Người cao, chân dài…”“Tính tình cũng tốt…”“…Cho nên?”“Anh có thể làm vợ em không?”Tôi nghe xong trượt tay, nhân vật trong game cũng bị đối phương tung đòn bạo kích, lên đường. Thuộc truyện Bạn trai bệnh kiều của tôi Khương Tự cười lạnh một tiếng, “Anh gọi em 18 cuộc, gửi hơn 30 tin nhắn, sau đó ngồi đợi em.” Hắn liếc mắt nhìn đồng hồ. “18 phút 32 giây, em còn cái gì muốn nói?”Tôi còn có thể nói cái gì. “Vợ ơi, em sai rồi.”Khương Tự vẫn lạnh lùng như cũ “Sai ở đâu?”Kỳ thực tôi không cảm thấy mình sai, con trai chơi game có gì sai đâu, chỉ cần chơi có chừng mực là được. Nhưng người kia nhìn tôi như thể… Được rồi vợ nói sai thì sai, em xin nhận tội!Tôi khẽ thở dài, xem ra phải dùng tới tuyệt chiêu. Tôi không phân bua, chỉ ôm Khương Tự hôn sâu một cái, còn cố ý gặm cắn vành tai hắn ta, thì thào. “Sau này em không dám nữa, vợ đừng giận em nha?”Ngay lập tức Khương Tự mặt đỏ tới mang tai, cơn giận cũng xìu xuống hẳn. Hắn ấm ức lườm tôi, bởi lẽ hắn không cam tâm mình dễ mềm lòng như vậy, nhưng lại không cách nào cứng rắn với yêu chết cái biểu cảm chịu trận’ này, nó khiến tôi cảm thấy vô cùng thành tựu. Vì vậy không nói lời nào tôi bèn hôn hắn, hôn đến đôi con ngươi ấy trầm luân, bàn tay bắt đầu sờ loạn eo vội đè Khương Tự lại, đùa à! Đây là ký túc xá, nam thẳng ra vào thường xuyên, lá gan tôi còn chưa to đến Tự bất mãn cắn tôi một chút, đau thấy ông trời. Cứ ngỡ chuyện này cứ thế trôi qua, tôi lặng lẽ thở phào nhẹ nhõm.“Em vì game bỏ rơi anh không chỉ một hai lần, hôm nay đừng nghĩ anh dễ dàng bị em qua mặt nữa.” Khương Tự ấm ức nhìn tôi. “Rốt cuộc anh quan trọng hay game quan trọng hơn?”!!!Đã đến, dường như phàm là con trai đều gặp phải câu hỏi kia, nó là truyền thuyết nằm trong hệ liệt Cứu em hay cứu mẹ anh’ mà cánh mày râu không nghĩ ra đáp án để trả lời!Tôi suy xét nên nói sao cho hợp lý thì đôi mắt Khương Tự đỏ hoe, hắn quát tôi “Có phải em hết yêu anh rồi?!”Đệch! Tội danh này quá lớn, tôi vội vàng tỏ thái độ. “Yêu yêu yêu! Yêu anh muốn chết.”Mẹ bà, là một thằng con trai nói ra những lời buồn nôn như vậy tôi còn tự mình thấy hoảng.“Em nói có lệ thôi!”Tôi cũng nổi nóng. Kêu gì nói đó rồi, tôi còn lấy lệ cái gì nữa? Có phải tôi nói gì cũng bằng sai?“Vậy anh muốn sao? Muốn chia tay em hả?” Tôi lạnh Tự thấy tôi cáu lên thì hắn bình tĩnh một chút, sau đó im lặng cúi cũng chẳng ừ hử chi, ký túc xá lại trở nên yên sự im lặng gian đó tôi liền phát hiện, Khương Tự tay hắn… Run cả kinh, nâng mặt hắn lên, chỉ thấy khuôn mặt nhỏ trắng bệch, môi cũng run rẩy không đệch! Tôi đã quên thân thể hắn không tốt, không thể chọc hắn. Đang muốn nhận lỗi thì hắn nói ngay “Em… Em đừng giận…” Khương Tự vừa khóc vừa vòng tay ôm chặt tôi. “Anh sai rồi… Đừng chia tay… Em có chết cũng không thể rời xa anh được…”Tôi sôi máu thì nói vậy thôi, nhưng nhìn Khương Tự vừa khóc vừa níu vừa ôm, lòng tôi hối hận vô bờ bến. Tôi vội vàng hôn má bạn trai, vỗ lưng hắn, dỗ hắn như dỗ trẻ nhỏ, còn thề sẽ xóa game không bao giờ chơi. Thật vất vả dỗ Khương Tự xong nhưng vẻ mặt hắn vẫn tràn đầy hờn tủi, cho tới khi tận mắt thấy tôi xóa game thì hắn mới mỉm này tôi thật muốn hút nó, tôi sống đếch có chút tôn nghiêm nào mẹ nó mới là thụ mà!***Có một ngày tôi bỗng nhận ra, dục vọng chiếm hữu của Khương Tự quá cao, hơn nữa ghen tuông cũng đặc biệt nhiều. Trước kia hắn không đồng ý tôi nhìn người khác và chỉ cho phép nhìn hắn mà thôi, giờ nâng cấp lên phiên bản ai nhìn tôi hắn sẽ trừng người đó…Tôi rầu rĩ, chắc sau này cấm tiệt tôi ra ngoài luôn, mỗi ngày ép tôi chỉ nhìn mỗi hắn. Cho dù hắn đẹp tôi cũng không thể ngày nào cũng nhìn, vì vậy phải tìm cách khác mà gọi điện thoại xin quyền trợ giúp từ đàn chị nói “Chị thấy Khương Tự đang làm trò thôi.”Tôi ngẫm kỹ lại thì… Đệch! Đúng là làm trò con bò! Khương Tự đang dùng mấy chiêu của đám con gái đó ư? Một khóc hai nháo, mấu chốt là hắn không cần nháo cái quỷ gì, hắn vừa khóc tôi liền thua trận, cắt đất đền tiền * gì đó quá thuần thục rồi. Mà tại sao tôi lại không phát hiện ra?!* Dàn dựng kế hoạch khiến người khác vô thức xuôi theo.“Mấu chốt không nằm ở việc chiều chuộng hắn đâu, nếu em là bạn trai chị chị cũng làm thế.”“Sai chỗ nào, em chiều hắn có gì không được? Chẳng lẽ muốn em ngược hắn sao?”“Vậy phải xem em ngược thế nào, ngốc ạ!”Tôi vội vàng khiêm tốn thỉnh giáo.“Không phải hắn thích SM sao? Em cứ gãi đúng chỗ ngứa, hung hăng ngược hắn trên giường, ngược đến khi tâm phục khẩu phục. Về sau ý em là ý trời, hắn sẽ nghe răm rắp.”Quả nhiên vẫn là đàn chị của tôi lợi hại!Nhưng… Tôi vẫn không dám nói cho chị biết kỳ thực tôi mới là thụ, bởi vì trái ngược tam quan về công – thụ của chị, chị sẽ bóp chết tôi. Không đùa đâu, đàn chị sẽ bóp cổ tôi hẹn lại thiếu Làm thụ thì có cách nào ngược đối phương chết đi sống lại trên giường không? Gấp lắm! Ngồi chờ đây!Chỉ chốc sau tôi đã nhận được rất nhiều bình luận nhiệt tình trong vòng bạn Lạc Tâm Trần Ôi, Đông thiếu, sao cậu lật kèo rồi, có phải cậu muốn ngoại tình hay không!Hàng dài hai mét ba “Vừa thấy tiêu đề tôi đã cười 2333 ~ tôi có ’28 chiêu dụ thụ buộc phải biết’, chú muốn gửi mail không?”Lâu chủ tuyệt bút Vừa thấy tên lầu trên tui đã cười 2333 ~ nhân tiện [email protected], chúc thím cả đời bình đó tôi sụp đổ, đằng sau là một danh sách e-mail dài ngoằng + chúc thím cả đời bình an, đệch! Đàn gei chết tiệt này!Tôi suy nghĩ, nhanh chóng phản hồi Hàng dài hai mét ba Đông thiếu [email protected], chúc thím cả đời bình thấp thỏm chờ mong, rốt cuộc cũng có thông báo mail về! Kích động mở ra tại chỗ, tôi đệch thế mà là video, này cũng quá tình thương mến thương rồi! Cần khen thưởng gấp!Tuy nhiên tốc độ tải về của mạng ký túc xá ước chừng đến tối mới xong, vì thế tôi mở máy để đó và lên giường nằm không biết ngủ bao lâu, tôi tỉnh lại vì mùa hè nên tôi mặc quần đùi, cởi trần; sau lưng lại là một kẻ mặc quần dài, áo tay ngắn ôm chặt lấy tôi, quạt cũng chưa mở, không nóng mới là vừa nhúc nhích thì Khương Tự cũng tỉnh. Hắn cạn ngủ nên một chút động tĩnh sẽ đánh thức hắn ngay.“Đến đây hồi nào?” Tôi nhẹ nhàng vuốt ve tóc hắn, cho hắn đừng xù lông, tránh lúc rời giường sẽ giận lẫy các uể oải dựa vào tôi, không nói lời phải vuốt tóc tay trái vuốt lưng, cuối cùng đã hầu hạ đại gia thoải mái. Khương Tự cũng thôi nhíu mày, lập tức lộ ra một nụ cười ngọt ngào tuyệt cũng cong môi “Dễ chịu không? Đã bảo trời nắng to đừng sang đây tìm em mà. Giường hơi nhỏ, may mà em không đạp anh té.”Khương Tự mò qua ôm dính eo tôi, cười lúc lâu rồi bảo “Lương Thiếu Đông…”“Ừm?”“Đông Đông.”Tôi phì cười, “Hửm ~”Khương Tự chôn mặt trên eo tôi nên không biết vui hay buồn, chỉ nghe được thanh âm rầu rĩ “Đông Đông, anh thích em lắm… Sao anh thích em nhiều như vậy…”Tôi nghe xong cười như hoa nở, vợ tôi nói thích tôi, mỗi ngày đều cùng tôi thổ lộ, thật là phiền chết Minh bưng bát mì đi ngang giường tôi, mặt đơ ra liếc tôi một gì mà nhìn, chưa thấy người ta ân ái nhau sao?!Lý Minh giơ ngón giữa, ném cho tôi một ánh mắt đầy ẩn ý. Tôi xem không hiểu, cũng lười phản ứng nó luôn. Độc thân cẩu không quyền khinh thường gei lọ.“Đông Đông, ra ngoài ở với anh đi.” Khương Tự đột nhiên nói.“Sao anh lại nhắc chuyện này.” Tôi bất đắc dĩ tại tôi ở ký túc xá nhưng hắn ra vào như chỗ không người, cảnh cáo nhiều lần mới kìm chế một tẹo; nếu thật cùng Khương Tự ở chung, hắn còn không đè tôi trên giường mà mỗi ngày chơi tôi? Ngẫm nghĩ đã thấy thốn rằng thân thể Khương Tự không tốt nhưng nhu cầu ở phương diện kia lại đặc biệt tràn đầy, tôi sợ mình không thỏa mãn được hắn… Thật sự… Hơn nữa lần đầu tiên bị hắn dọa chết khiếp, cho nên chúng tôi lâu như vậy chỉ làm được ba cảm thấy Khương Tự đã bắt đầu buồn cách, thấy cũng thương nhưng không nên thỏa hiệp, càng kéo dài thời hạn bao nhiêu thì tốt bấy nhiêu, tôi không muốn sớm vậy phải dọn ra ngoài, dù sao tiền trọ cũng đã đóng. Tuy rằng không có máy lạnh nhưng tôi đã quen, cố chút thì chịu được… Tôi cảm thấy ngoại túc gì đó ít nhất đến năm ba hẵng Tự làm thinh, mặt nặng nề, muốn giận lẫy nhưng lại cố gắng kìm nén. Hắn không nói gì cả, chỉ xuống giường ôm máy tính sang, trỏ vào màn hình hiện lên 28 chiêu dụ thụ buộc phải biết’, hỏi tôi “Em không chịu ở cùng anh, nhưng tải cái này về là ý gì?”Dùng một câu để hình dung tâm trạng của tôi lúc đó…Lúc đó tôi đệch mẹ ông trời! Đệch mẹ cuộc đời!Tôi vội vàng giật lại máy tính, nào ngờ bất cẩn vồ ngay nút Play! Thấy đoạn video sắp phát, tôi cuống cuồng dùng thân che màn hình lại, chết cũng không để Khương Tự những cảnh tượng này!“Bé hồ lô, bé hồ lô, một cây mọc bảy đóa hoa, gió táp mưa sa đều không sợ, la la la la la ~” ** Nhạc phim hoạt hình 7 anh em hồ lúc bài hát chủ đề quen thuộc vang lên, tôi và Khương Tự đều câm khốn tên Hàng dài hai mét ba đó, bố nhớ kỹ mày. Reads 284,196Votes 23,045Parts 73Ongoing, First published May 23, 2020Table of contentsSat, May 23, 2020Sat, May 23, 2020Sat, May 23, 2020Sat, May 23, 2020Sun, May 24, 2020Sun, May 24, 2020Tue, May 26, 2020Sun, May 31, 2020Thu, Jun 4, 2020Thu, Jun 4, 2020Sun, Jun 7, 2020Thu, Jun 11, 2020Sun, Jun 14, 2020Tue, Jun 16, 2020Mon, Jun 29, 2020Thu, Jul 2, 2020Tue, Jul 7, 2020Thu, Jul 9, 2020Fri, Jul 10, 2020Fri, Aug 14, 2020Thu, Aug 20, 2020Fri, Aug 21, 2020Mon, Aug 24, 2020Tue, Aug 25, 2020Wed, Aug 26, 2020Wed, Aug 26, 2020Tue, Sep 1, 2020Tue, Sep 8, 2020Sun, Sep 13, 2020Sat, Oct 3, 2020Sun, Feb 7, 2021Mon, Feb 8, 2021Wed, Feb 10, 2021Sat, Feb 13, 2021Wed, Feb 17, 2021Sat, Feb 20, 2021Sun, Feb 21, 2021Fri, Feb 26, 2021Sat, Feb 27, 2021Fri, Mar 5, 2021Tue, Mar 16, 2021Sun, Mar 21, 2021Tue, Apr 27, 2021Fri, Apr 30, 2021Sat, May 1, 2021Sun, May 2, 2021Tue, May 4, 2021Wed, May 5, 2021Sun, May 9, 2021Mon, May 17, 2021Thu, May 20, 2021Sat, May 22, 2021Mon, May 24, 2021Mon, May 24, 2021Thu, May 27, 2021Tue, Jun 1, 2021Tue, Jun 1, 2021Mon, Jun 14, 2021Wed, Jun 16, 2021Fri, Jun 18, 2021Sat, Jun 26, 2021Fri, Jul 2, 2021Tue, Aug 10, 2021Wed, Aug 25, 2021Thu, Sep 16, 2021Mon, Sep 27, 2021Tue, Feb 1, 2022Wed, Feb 2, 2022Tue, Feb 8, 2022Sat, May 21, 2022Sun, Aug 21, 2022Sat, Sep 10, 2022Ngoại truyện Tết Trung ThuSat, Sep 10, 2022☁️Tác giả felsy ✨Thể loại Hiện đại, ngôn, sủng, chiếm hữu, HE, Nam chính ôn nhu bệnh kiều cố chấp độc chiếm x Nữ chính ôn nhu ✨Nhân vật chính Tề Tiểu Nhạc, Lục Hi ✨Tình trạng bản gốc Hoàn thành 43 chương nhưng chính xác là 80 chương + 13 chương ngoại truyện 🌊Tình trạng bản edit Loading 70%... ☀Ngày đào hố 23/5/2020 ❄Ngày lấp hố ⏰ Lịch đăng truyện Không cố định ✨Giới thiệu Tề Tiểu Nhạc là một nữ sinh trung học bình thường. Cô có duy nhất một điều không bình thường đó chính là bạn trai cô là môt tên bệnh kiều. Cuộc sống hàng ngày của một nữ sinh bình thường và người bạn trai của mình ra sao? Mọi chuyện hé được hé lộ trong câu chuyện ngọt ngào dưới đây. Mời các bạn đón đọc và theo dõi nhé. *** Nam chính và nữ chính là hàng xóm cạnh nhà nhau từ khi còn nhỏ, gọi là thanh mai trúc mã, nên hiểu rất rõ nhau, họ yêu nhau từ sớm và may mắn điều được hai bên gia đình chúc phúc. Nam chính đối với nữ chính rất thiếu tự tin, có thể nói tâm như thuỷ tinh, nữ chính luôn cố gắng giúp nam chính không phát bệnh kiều. Câu truyện ấm áp đến tận đáy lòng, văn phong nhẹ nhàng dịu dàng. -102vườntrường

bạn trai bệnh kiều của tôi