Tải video Duyên Tình Ngàn Năm / 千年之恋 (Thiên Lại Chi Chiến) (Vietsub) miễn phí về máy. Xem và tải nhạc hình, video Duyên Tình Ngàn Năm / 千年之恋 (Thiên Lại Chi Chiến) (Vietsub) - Tô Thi Đinh (Juno Su) mp4 online, download video/MV, tải nhạc về điện thoại hot mới nhất.
Xem tài chính, tử vi tuổi Đinh Tỵ 1977 năm 2023: Tử Vi Tuổi Đinh Tỵ Năm 2023 Nam Mạng 1977 . Tử Vi Tuổi Đinh Tỵ Năm 2023 Nữ Mạng 1977. 2. Tình duyên - Gia đạo. Dự đoán về tình duyên gia đạo người tuổi Tỵ năm 2023 cho thấy, hầu hết các cặp đôi sẽ kết hôn trong năm nay.
Couple: Lăng Hiểu x Lam Vũ. Nhân vật phụ: Tống Tử Hào, Thi Kỳ Lệ, anh chị của Lam Vũ. Kiếp trước, một người là sói, một người là hồ ly, vì sinh tử cả hai bị chia cắt, Lang đã quỳ dưới chân Phật phụng dưỡng hơn một ngàn năm để xin tiếp tục tình duyên với hồ ly
Thỉnh Quân : đây là phim nói về mối duyên tình ngàn năm giữa Vũ Đăng Đăng và Lục Viêm . Ngàn năm trước họ yêu nhau nhưng không đến được với nhau ,sau nhiều ngàn năm sau ở những năm đầu thế kỷ 20 , 1 nữ trại chủ tên Vũ Đăng Đăng với […]
Tải video Duyên Tình Ngàn Năm / 千年之恋 (Thiên Lại Chi Chiến) (Vietsub) trực tuyến. Xem và tải nhạc hình, video/MV Duyên Tình Ngàn Năm / 千年之恋 (Thiên Lại Chi Chiến) (Vietsub) - Tô Thi Đinh (Juno Su) mp4 online miễn phí về máy, download video MP4, tải nhạc về điện thoại hot nhanh nhất
“Tình Chúa yêu con” guitar chords has Tango rhythm and included in “” album. Tình Chúa yêu con by Lm Từ Duyên Guitar Chords. 1.Tình Chúa yêu con biết bao năm [Dm]rồi. Lạy Thánh Tâm [Gm]Ngài tình yêu cao [A7]vời. Tình [A]Ngài yêu con cao hơn mây [Dm]trời, tình [C]Ngài yêu con ai đâu sánh [F]ví.
Truyện Tiên Duyên Thác: Kinh Thế Tình Kiếp thuộc thể loại: Truyện Tiên Hiệp full đầy đủ, cập nhật, truyện được viết bởi tác giả Lạc Tuyết Khuynh Thành. Đọc truyện ngay tại Truyenff.org
Tử Vi Tuổi Kỷ Mùi Năm 2023 Nam Mạng 1979. Tử Vi Tuổi Kỷ Mùi Năm 2023 Nữ Mạng 1979. 2. Tình duyên - Gia đạo. Năm nay, người tuổi Mùi nên dành thời gian để lên kế hoạch sinh con và giải quyết công việc cá nhân. Bạn nên tạo sự cân bằng giữa công việc và cuộc sống, rồi
Dịch Vụ Hỗ Trợ Vay Tiền Nhanh 1s. 1. Đời đã [G] ngỡ chung lối duyên [Em] kiếp đôi ta ngàn sauRồi hôm [Am] qua em đi thật xa về nơi cuối [D7] trờiGiờ mình [G] anh buồn thương chìm [Bm] giữa bao đêm hoang [Em] lạnh[Am] Chốn xa xôi mình em đời [D7] có bơ vơ buồn tênh 2. Từng giọt [G] nắng đã tắt mây [Em] xám đưa nhau về đâyTrời không [Am] thương mang em về đâu về đâu anh [D7] hỡiGiờ mình [G] em lòng đau nhìn tuyết [Bm] rơi bên hiên hiu [Em] quạnh[Am] Biết yêu anh nhiều [D7] hơn khi mình lìa [G] xa ĐK Người yêu [G] ơi, dù xa [Bm] nhau tình ta [Em] vẫn mãi luôn xanh [Bm] màu[Am] Phút giây thần tiên còn [D7] mãi trong lòng nhauTừng đêm [G] mơ mình trao [Bm] nhau nụ hôn [Em] đắm đuối trong men [Bm] nồng[Am] Dẫu ta không gặp [D7] nhau tình là ngàn [G] năm [Bm] [Em] [Bm] Nhớ về [Am] em, nhớ về [C] anh ta có [D7] nhau.
Chúc mừng bạn đã thêm video Duyên Tình Ngàn Năm / 千年之恋 Thiên Lại Chi Chiến Vietsub thành công Video Duyên Tình Ngàn Năm / 千年之恋 Thiên Lại Chi Chiến Vietsub do ca sĩ Tô Thi Đinh Juno Su thể hiện, thuộc thể loại . Các bạn có thể nghe, download MV/Video Duyên Tình Ngàn Năm / 千年之恋 Thiên Lại Chi Chiến Vietsub miễn phí tại
Nếu nói số phận là sợi dây tử thần thì tình kiếp là độc dược không thuốc Tịnh Dao – Nàng công chúa Phượng tộc cao quý, là Thần nữ lục giới người người tôn kính lại phải che giấu thân phận ẩn mình nơi Nhân tộc suốt mười bảy Lâm – Quân chủ Long tộc, vì để tìm thuốc dẫn cứu nữ nhân mình yêu quý mà hạ phàm, tình cờ gặp gỡ một người. Vốn cho rằng chỉ là đoạn duyên ngắn ngủi ai ngờ lại là vạn kiếp không quên. Một nước đi sai, liền không thể làm lại…Thịnh Khâm –Thái tử Thiên tộc, là chiến thần cao cao thượng thần vì một lần bị phản bội mà thua trong trận chiến, rơi xuống Nhân tộc, ai ngờ lại gặp được chân ái, rơi vào trầm mê không tình này ai sai ai đúng, là lương duyên hay là nghiệp chướng, không ai biết, chỉ muốn một lần yêu đến quên mình?Tịnh Dao luôn cho rằng tình cảm của mình có thể làm Phong Khâm cảm động, dùng tình dụng tâm bên chàng ai nhờ chỉ nhận được nhát kiếm xuyên tim, bị người mình tin nhất lợi dụng, phản bội, chịu nỗi đau khốn phủ nhận của người mình yêu mới là nỗi đau lớn nhất, Lệ Sa không ngờ người mình tin nhất lại không tin nàng, tình cảm của nàng không đáng để chàng trân trọng như thế sao?“Ta không phải Yêu tộc, sư phụ không tin, ta cũng không cần giải thích.”“Ngày hôm nay Người tàn nhẫn làm tổn thương ta, đời này kiếp này, đời sau kiếp nữa Tịnh Dao ta xin thề tuyệt đối không tha thứ cho Người.”“Yêu Người là ta sai, đời này ta yêu lầm người, chúng ta từ nay ân đoạt sư đồ, ngày sau gặp lại không còn quan hệ.”Tình yêu đầu tiên nàng dùng chân tâm cũng không đổi lấy chân tình. Phong Lâm, kiếp này chàng phụ ta, nếu được làm lại ta sẽ không yêu chàng nữa. Kiếp sau ta nguyện dùng một đời yêu người khác.“Tịnh Dao, không sao. Có ta đây rồi, ta bảo vệ nàng.”“Ta đưa nàng về Phượng tộc, sẽ không ai có thể làm hại nàng được nữa.”“Đời này nàng phụ ta, không sao, kiếp sau ta lại theo đuổi nàng, ta không tin không khiến nàng động lòng.”
Tên gốc Thiên niên chi luyến Tác giả Tang Tử Điệp Thể loại Đồng nhân Nghịch Thủy Hàn, đoản, nhân ngư Editor Lưu Thủy Cố Tích Triều đến bây giờ vẫn nhớ như in ánh trăng đêm đó khi lần đầu gặp Thích Thiếu Thương. Trăng hôm ấy không tròn, nhưng đặc biệt sáng. Sáng đến mức khắp đáy biển đều biến thành một màu trắng sữa. Y bị lạc, tìm không thấy đồng tộc, cứ thế một mình ngây ngốc ngắm trăng. Hồi lâu mới phát hiện, một người ngồi trên bến cảng, cùng y, ngắm trăng. Hắn, sao lại tịch mịch như thế… Chẳng lẽ, hắn cũng đã lạc loài mất bạn? “Này, ngươi cầm trong tay, là gì vậy? Thơm quá!” Hắn đung đưa thứ cầm trong tay. “Đây là Pháo Đả Đăng. Rượu rất nồng.” Đó chính là đoạn đối thoại lúc bọn họ lần đầu gặp nhau. Sau đó, có lần thứ hai. Lần thứ ba. Rồi rất nhiều rất nhiều lần khác. “Cái gì đăng, uống ngon không?” “Không, không ngon chút nào.” “Vậy tại sao ngươi luôn mang nó bên mình?” “Bởi vì hương vị của nó có thể nhắc nhở ta không được quên.” “Này, ta cũng muốn uống! Ngươi cho ta một ngụm đi!” “Không được, tửu lượng ngươi rất kém.” “Keo kiệt!” … “Uy uy, chúng ta quen nhau lâu vậy rồi, ngươi chưa từng cho ta biết ngươi tên gì!” “Thích Thiếu Thương, ta là Thích Thiếu Thương. Tích Triều.” “Sao ngươi biết ta là Cố Tích Triều?!” “Tích Triều, ngươi biết không, từng có một nơi gọi là Liên Vân trại, phía trước Liên Vân trại có một Kỳ Đình tửu quán.” “Thật lâu thật lâu trước đây, có một đại hiệp là Cửu Hiện Thần Long cùng một công tử là ngọc diện thư sinh gặp nhau tại nơi ấy.” “Sau đó bọn họ thế nào?” “Sau đó bọn họ, sau đó bọn họ trở thành tri kỷ suốt đời suốt kiếp.” … “Tích Triều, ngươi còn nhớ câu chuyện lần trước ta kể cho ngươi không?” “Nhớ chứ, chuyện về một đại hiệp và một công tử rất lâu rất lâu về trước.” “Sau đó thì, đại hiệp và công tử lại gặp nhau, nhưng đại hiệp đã quên công tử.” “A? Sau đó thế nào?” “Sau đó công tử dùng đôi mắt của mình để đại hiệp đời đời kiếp kiếp nhớ y.” “Phức tạp quá, nghe không hiểu!” “Ngoan…” Thích Thiếu Thương hé môi, một tay nâng vò rượu Pháo Đả Đăng, một tay chạm vào mái tóc quăn dài mềm mại của người mà hắn tưởng nhớ đã lâu. “Ngươi không cần hiểu, Tích Triều của ta.” Dứt lời, Pháo Đả Đăng trong miệng vẫn chưa nuốt, đã hôn lên đôi môi kia. Rượu quá mạnh. Chỉ mùi rượu thôi cũng nhanh chóng xông Cố Tích Triều say đến choáng váng. Nhưng, rượu có say lòng người, cũng không bằng đôi môi của người nọ. “Thích Thiếu Thương, ta có phải, từ rất lâu rất lâu trước kia từng quen biết ngươi?” “Không phải. Chúng ta chỉ là lần đầu gặp. Đúng vậy, lần đầu gặp nhau.” “Thích Thiếu Thương, hôm qua ta nằm mơ thấy ngươi.” “Ân, rồi sau đó?” “Sau đó ngươi giết ta.” “Ngoan, ngươi chỉ là gặp ác mộng thôi. Quên đi, mau quên đi.” “Chỉ là ác mộng?” “Ân, chỉ là ác mộng.” “Thích Thiếu Thương, ta muốn đến chỗ mà ngươi nói.” “Sao?” “Ân, ta muốn đi. Mỗi lần nghe ngươi kể đến đây, trong lòng luôn cảm giác có chỗ nào đó rất khó chịu. Nơi đó nhất định có thứ đang đợi chúng ta tìm đến.” “Nhưng… ngươi không thể rời khỏi chỗ này, làm sao đi?” “Bà bà nói, chỉ cần có hy sinh xứng đáng, sẽ đạt được đền bù xứng đáng… Nhưng không biết bằng cách nào…” … “Thích Thiếu Thương, ta lại nằm mơ. Liên Vân trại mà ngươi nói, Kỳ Đình tửu quán mà ngươi nói. Chân thật vô cùng, lửa dữ ngút trời, thiêu đốt ta đau đớn… Ta sắp bị giấc mộng này bức cho điên rồi.” “Ngươi mang ta đi được không, mang ta đi, có được không? Ta trốn trong xe ngươi, ngươi giúp ta, hãy giúp ta!” “Được, ta giúp ngươi.” “Anh Thích, mong anh phối hợp làm việc, giải thích một chút ghế sau của anh…” “Hồ cá, có vấn đề gì à?” “Khụ, không có, vị ngồi ghế phụ lái dường như sức khỏe không tốt, đi về phía trước chừng trăm mét có một hiệu thuốc, anh có thể…” “Cảm ơn, không phiền anh bận tâm.” Thích Thiếu Thương xua tay, nhận lại giấy tờ xe, đóng cửa xe. Cách Ngân Xuyên, còn hành trình một ngày đường. “Tích Triều, chỉ cần kiên trì một ngày nữa, chúng ta sẽ đến thôi.” “Thích Thiếu Thương, ta sợ mình không chịu nổi nữa…” “Ngoan,” Thích Thiếu Thương bế y ra băng ghế sau, lại hôn khuôn mặt tái nhợt mất hết huyết sắc của y, “Tin ta, nơi ngươi muốn đi, ta nhất định sẽ mang ngươi đến đó.” “Tích Triều ngoan, mở mắt ra nào, xem kìa. Chúng ta đến rồi.” “Chúng ta đến Kỳ Đình tửu quán, chúng ta đến Liên Vân trại rồi.” Tà dương một mảnh đỏ thẫm. Kỳ Đình tửu quán bị nhuốm thành màu máu. Ngay dưới vách núi. Lặng thầm. Đợi người tìm đến. “Nhân ngư ngốc, rõ ràng không thể rời xa biển cả, lại khăng khăng đòi đến nơi này.” “Khờ quá, ngươi đúng là khờ. Kiếp này khó khăn lắm ta mới tìm thấy ngươi, sao ngươi có thể…” Khi Cố Tích Triều mở mắt đã là bình minh hôm sau. Y biết mình ở trong xe Thích Thiếu Thương. Trong xe có mùi hương quen thuộc của Pháo Đả Đăng. Y lại phát hiện có gì đó không giống. Đầu tiên, Thích Thiếu Thương, mất tăm. Sau đó, y có một đôi chân. Mà không phải là đuôi cá như ban đầu. Y mơ hồ cảm ứng được điều gì đó. Hết thảy đều như nét bút thủy mặc rành rành minh bạch, nhưng vào lúc tia nắng đầu tiên xuất hiện… Trước mắt y, Liên Vân trại. Kỳ Đình tửu quán. Nương theo tia sáng càng cường liệt càng rõ nét. Một đại hiệp khoác đại khoái da thô, tóc mềm rũ thẳng, một mình hắn, ôm kiếm, đôi má lúm đồng tiền thật sâu, nhìn y, từng câu từng chữ, dùng khẩu hình, nói với y “Cố… Tích… Triều…” “Ta rốt cuộc, đợi được ngươi rồi.” Trong nháy mắt, lệ tuôn như suối. Chúng ta có thể nhìn thấy ánh trăng làm sao bị mây mù từng chút một che khuất. Chúng ta có thể nhìn thấy mặt trời làm sao trồi lên từng chút một từ chân trời. Chúng ta có thể nhìn thấy chúng ta làm sao già đi từng ngày một. Nhưng chúng ta không thể thấy, biển cả làm sao hóa nương dâu. Nước mắt Cố Tích Triều, cứ thế trào dâng. Kiềm nén không được, kiềm nén không được. “Thích Thiếu Thương, sao ngươi không dứt khoát giết ta.” “Chúng ta lần nào cũng để vuột mất, lần này, ta không đợi ngươi nữa.” Khoảnh khắc sớm tối, vật đổi sao dời. —- “Anh Thích, mong anh phối hợp làm việc, giải thích một chút ghế sau của anh…” “Hồ cá, có vấn đề gì à?” “Khụ, không có, vị ngồi ghế phụ lái dường như sức khỏe không tốt, đi về phía trước chừng trăm mét có một hiệu thuốc, anh có thể…” “Cảm ơn, không phiền anh bận tâm.” Thích Thiếu Thương xua tay, nhận lại giấy tờ xe, đóng cửa xe. Cách Ngân Xuyên, còn hành trình một ngày đường. “Tích Triều, chỉ cần kiên trì một ngày nữa, chúng ta sẽ đến thôi.” “Thích Thiếu Thương, ta sợ mình chịu không nổi nữa…” “Ngoan,” Thích Thiếu Thương bế y ra băng ghế sau, lại hôn khuôn mặt tái nhợt không chút huyết sắc của y. “Tin ta, nơi ngươi muốn đi, ta nhất định sẽ mang ngươi đến.” “Thích Thiếu Thương, ta hạ lệnh cho ngươi.” “Không được dùng sinh mạng của mình đổi lấy ta trở thành người.” Cố Tích Triều đôi mắt trừng to, trong veo đầy mê hoặc. Thích Thiếu Thương đáy lòng run lên, y làm sao biết tâm tư của mình? Cố Tích Triều dùng ngón tay lạnh lẽo lướt qua vành tai của người đang ngồi lái xe phía trước. “Thích Thiếu Thương, lần này, chúng ta đừng đợi thêm nữa.” “Chúng ta hãy cùng ngắm nhìn Kỳ Đình tửu quán, cùng ngắm nhìn Liên Vân trại, cùng ghi nhớ, cùng qua cầu Nại Hà…” HOÀN
Intro [Em][G][B]-[Em][G][D]-[Em][B]-[Em][G][C][B] 竹林的灯火 岛国的沙漠 [Em] zhú lín de dēng huǒ dǎo guó de shā mò 七色的国度 不断飘逸风中 [C] qī sè de guó dù [B] bù duàn piāo yì fēng zhōng 有一种神秘 灰色的漩涡 [Em] yǒu yī zhǒng shén mì huī sè de xuán wō 将我卷入了迷雾中 [C] jiāng wǒ juàn rù liǎo mí wù zhōng 看不清的双手 [Am] kàn bù qīng de [Bm] shuāng shǒu 一朵花传来谁经过的温柔 yī duǒ [C] huā chuán lái shuí jīng guò de wēn [B] róu 穿越千年的伤痛 只为求一个结果 chuān yuè [Gm] qiān nián de shāng [F] tòng zhī wéi [Eb] qiú yī gè jié [C] guǒ 你留下的轮廓 指引我 黑夜中不寂寞 nǐ liú [Gm] xià de lún kuò [F] zhǐ yǐn wǒ [Eb] hēi yè zhōng bù [F] jì mò 穿越千年的哀愁 是你在尽头等我 chuān yuè [Gm] qiān nián de āi [F] chóu shì nǐ [Eb] zài jìn tóu děng wǒ 最美丽的感动 会值得 用一生守候 zuì měi [Cm] lì de gǎn dòng [Dm] huì zhí dé [Eb] yòng yī shēng shǒu [Gm] hòu
duyên tình ngàn năm