Lặng nghe tiếng lòng. Xin cho con một tâm hồn mềm mại lắng nghe và đáp trả tiếng nói của Thánh Thần đang gợi lên trong tâm hồn con mỗi ngày. Amen. M. Catarina Mỹ Huệ, FMI . Vĩnh khấn vùng Tây Nguyên tĩnh tâm, học tập đầu niên khóa 25-09-2022 1) Mở ra các cuộc hội thoại có chủ đích. Mọi người sẽ cởi mở nhiều hơi khi họ hiểu rằng họ có thể đóng góp như thế nào. Khi gặp gỡ mọi người, bạn hãy giúp đỡ tham gia tích cực hơn vào cuộc hội thoại bằng việc giải thích rõ ràng các mục đích của nó. Hãy Lãnh đạo phải quyết tâm trong hành động, lắng nghe tiếng lòng của Nhân dân Chủ Nhật 12/06/2022 , 08:18 (GMT+7) Thấm nhuần lời dặn của Bác Hồ, 65 năm qua Đảng bộ, chính quyền và Nhân dân Hà Tĩnh đã đoàn kết, nỗ lực vượt qua khó khăn, đạt được nhiều kết quả quan Lắng nghe tiếng lòng.. Thứ Bảy, 10 tháng 12, 2011. VA - Giai Điệu Đẹp. Người đăng: Tuyển Tập Các Bài Hát Hay Nhất Của Phi Nhung - Phi Tiếng Hát Phi Nhung - Phi Nhung Nghe Album : Tiếng rao; Nghe Album : Ta chẳng còn ai; The Best Tình 2010 - Phương Thanh 4. Chép lại những gì mình nghe được Nhiều người nghĩ rằng học nghe tiếng Anh thì chỉ cần tai hoạt động, nhưng dù là học kỹ năng nào thì cũng có sự liên kết gắn bó với nhau. Học nghe cũng vậy, tai nghe, miệng đọc, mắt nhìn, tay phải ghi chép có như thế mới giúp việc học đạt hiệu quả cao, rèn luyện thêm những kỹ năng còn lại. 5. Kỹ năng lắng nghe, thấu hiểu. Thái độ lắng nghe. Khi khách hàng đang nói với luật sư có nghĩa luật sư sẽ là người phải lắng nghe, vì thế, luật sư tư vấn nên tạo cho bản thân mình có sự chủ động và tập trung cao vào vấn đề mà khách hàng, đang nói. Kinh nghiệm 25 năm hôn nhân dạy chị, trong quá trình xung đột, tránh nói dai nói dài. Ngày trẻ hăng quá, hóa dại. Giờ lớn tuổi rồi, từ tốn mới là người chỉn chu. Anh chị đã thành công. Họ tập lắng nghe, rồi mới nói, và con trai chính là động lực để anh chị phấn đấu. Cuốn sách Nghe chép chính tả của Morley (1977) cũng nói về việc sử dụng chính tả để phát triển các kỹ năng cơ bản trong nghe phân biệt âm và hiểu ý nghĩa các câu thoại tiếng Anh. Ur (1991) khuyên người học nên sử dụng nghe chép chính tả như một hoạt động nghe hiểu. Một Vay Tiền Trả Góp Theo Tháng Chỉ Cần Cmnd. CHUYÊN ĐỀ 18 "LẮNG NGHE BẢN THÂN" Có bao giờ bạn thử lắng nghe chính bản thân mình chưa? Lắng nghe là lúc chúng ta dành thời gian quan tâm đến bản thân mình, tạm gác hết mọi thứ xung quanh. Lắng nghe chính tiếng lòng của mình giúp ta hiểu rõ được là mình đang làm gì, để từ đó có thêm động lực, khát khao, niềm tin, tìm đến thành công dễ dàng hơn trong cuộc sống. Nhằm giúp các bạn tìm được những giải pháp tốt để thấu hiểu và tin tưởng bản thân mình hơn, Không gian chia sẻ và tư vấn UEL tổ chức chuyên đề chia sẻ mang tên “Lắng nghe bản thân”. Hi vọng rằng chuyên đề này sẽ mang đến cho các bạn nhiều hành trang bổ ích. Thông tin chuyên đề Ngày tổ chức 15h00 ngày 20/5 Thứ 6 Địa điểmhệ thống zoom, sinh viên vui lòng đăng ký để nhận link tham gia Link đăng ký UELSSC ở đây để cùng các bạn vượt qua nỗi lo lắng của bản thân! UELSSC Không gian chia sẻ và tư vấn UEL - Thông tin liên hệ Fanpage UEL - Không Gian Chia Sẻ và Tư Vấn UELSSC - UEL Sharing space and counseling Email gocchiase Mã hàng 8935250706087 Tên Nhà Cung Cấp IPM Tác giả Fumino Yuki NXB NXB Hồng Đức Năm XB 2021 Ngôn Ngữ Tiếng Việt Trọng lượng gr 500 Kích Thước Bao Bì 18 x 13 cm Hình thức Bộ Hộp Sản phẩm bán chạy nhất Top 100 sản phẩm Manga Khác bán chạy của tháng Giá sản phẩm trên đã bao gồm thuế theo luật hiện hành. Bên cạnh đó, tuỳ vào loại sản phẩm, hình thức và địa chỉ giao hàng mà có thể phát sinh thêm chi phí khác như Phụ phí đóng gói, phí vận chuyển, phụ phí hàng cồng kềnh,... Một hôm, như thường lệ, cậu ngồi câm lặng dưới tán lá cho bữa trưa một mình. Bất thần, một người từ trên cao kéo theo bóng nắng đổ nhào xuống chỗ cậu. Trái ngược như ồn ào và lặng lẽ, nhưng cũng xâm lấn như ồn ào vào lặng lẽ, người ấy đã từng bước hiện diện rõ rệt trong đời cậu. Lôi cậu ra khỏi lối sinh hoạt cô đơn buồn tẻ. Làm cậu buồn cười vì kiểu chép bài như gà bới. Cổ vũ cậu rằng khuyết tật đâu phải là cái tội. Giúp cậu tìm thấy niềm vui trong việc nấu ăn cho chỉ một người. Và khiến cậu, lần đầu tiên trong đời quyết giãi bày tình cảm… Để rồi, người ấy ngơ ngác. Để rồi, cậu thấy thương tổn. Để rồi hạnh phúc của họ cứ ở lưng chừng… Từ lưng chừng ấy, hai người sẽ lùi lại hay tiến tới, liệu có làm nên dấu ấn của một thanh xuân? Trong cuộc sống thường ngày, thinh lặng để lắng nghe tiếng lòng dường như là một chuyện xa vời với nhiều người, thậm chí là một nỗi sợ hãi với biết bao bạn trẻ ngày hôm nay. Không chỉ người trẻ, giáo dân, hay bất cứ một tầng lớp trí thức hoặc bình dân nào, mà đối với cả linh mục, tu sĩ, cũng có những khó khăn đối với vấn đề thinh lặng để lắng nghe tiếng lòng, để nghe được “tiếng Chúa” rõ hơn. Một tập sinh đã thốt lên rằng “Thinh lặng là một điều đáng sợ đối với tôi”. Tại sao ta sợ thinh lặng?Phải chăng vì Thinh lặng tạo cho ta một cảm giác cô đơn, cô độc, như bị bỏ rơi, thế giới xung quanh ta như đang chết? Thinh lặng đưa ta trở về với chính ta, đối diện với con người thật của ta. Trong bầu khí thinh lặng tuyệt đối, ta như đang soi mình trước một tấm gương trong suốt, ở đó ta thấy toàn bộ con người thật với những vết nhơ, với những khiếm khuyết mà ta đang cố che giấu. Trong thinh lặng hoàn toàn, tất cả bị lột mặt nạ, ta trở nên trần trụi trong cô đơn. Một sự hụt hẫng bất ngờ bao trùm tâm chí, một sự sợ hãi vồ về, thậm chí nỗi chán ghét chính mình có thể xâm lẫn vào suy nghĩ của ta. Thực ra, ta sợ thinh lặng vì ta không muốn đối diện với con người thật của ta, vì ta muốn khoác lên cuộc đời ta một tấm vải màn che đậy quá khứ, che đậy lỗi lầm của ta. Đó là một chiếc bẫy tinh vi của thần dữ, nó ngăn cản ta thăng tiến trong đời sống thiêng liêng. Để trưởng thành và triển nở hơn trong đời sống đức tin, kết hiệp mật thiết hơn với Thiên Chúa, ta cần một hay nhiều cuộc hoán cải tâm linh. Làm sao ta có thể hoán cải được, nếu ta không nhìn ra con người thật của mình, nếu ta không trở về với chính mình, không nhìn sâu vào cõi lòng mình?Thinh lặng bên ngoài và thinh lặng nội tâm là hai thinh lặng khác nhau nhưng không tách rời nhau. Để có được thinh lặng nội tâm, ta cần có thinh lặng ngoại cảnh. Thinh lặng để nghe được tiếng lòng là một điều hết sức quan trọng trong cuộc đời mỗi người chúng ta. Không biết cõi lòng mình ước muốn điều gì, chờ đợi điều gì, ta khó có được một định hướng đúng đắn cho bước đường phía trước mà ta đang tiến đến! Thiếu định hướng cuộc sống ta khó đạt đến được hạnh phúc thật mà ta khát vọng! Nhưng lắng nghe tiếng lòng là gì? Làm sao nghe được tiếng lòng? Cõi lòng ta không nói, không lên tiếng bằng cách phát ra những âm thanh hay lời nói; nhưng có một âm thanh không tiếng động và nó tạo nên một tiếng nói không âm thanh. Lời nói không âm thanh này mách bảo ta một điều gì đó, làm cho tâm trí ta xao xuyến, bồn chồn, hay an ủi ta, làm ta bình tĩnh hơn,… Đó chính là tiếng lòng. Tiếng lòng không có âm thanh hay lời nói, nên ta chỉ nghe được bằng đôi tai nội tâm. Chính vì tất cả diễn ra trong nội tâm một cuộc đối thoại hay độc thoại đang diễn ra trong chính cõi lòng của ta, nên ta chỉ nghe được khi ta trở về cõi lòng của chính mình, trở về chốn thinh lặng tuyệt đối. Có nhiều người sống trong cô đơn, nhưng họ ít khi nghe được tiếng lòng, vì tâm trí họ bay bổng với thế giới bên ngoài, tìm lối thoát ra khỏi sự cô đơn. Họ càng tìm kiếm, cõi lòng càng động, nên họ không phân biệt được đâu là tiếng lòng đang vang lên trong sâu thẳm tâm can của họ, và đâu là tham vọng. Cũng giống như một con tàu giữa biển khơi, gặp cơn bão táp lớn, mọi thuỷ thủ lo sợ và tìm cách chống cự với cơn bão để giữ thăng bằng cho con tàu. Khi cơn bão qua đi, biển trở về thinh lặng, các thuỷ thủ hồi tâm nhận ra mình còn sống sót, nhận ra sự sống là quý giá biết bao, nhận ra những kinh nghiệm cần thiết cho hành trình tương lai. Khi sóng biển không còn, các thuỷ thủ có thể nghe được tiếng gió từ xa, nghe được tiếng động dù rất nhẹ của một con muỗi, và chính trong lúc đó, một niềm mơ ước cho tương lai thổn thức trong đáy lòng của họ. Thổn thức đó chính là tiếng lòng. Ta có thể nhận ra tiếng lòng trong cuộc thập tử nhất sinh, hay trong thinh lặng nội tâm sâu thẳm. Đó là những khoảnh khắc cho ta nghe rõ tiếng lòng. Lắng nghe tiếng lòng là một bước quan trọng trong kinh nghiệm thiêng liêng và đức tin. Tiếng lòng thúc đẩy ta hướng về điều thiện, tìm lẽ công chính và những điều tốt đẹp cho chính mình và cho tha nhân, thôi thúc ta đến gần Thiên Chúa hơn. Cuộc sống càng ồn ào và dao động, cõi lòng càng nhiều sóng, ta càng rời xa con người thật của mình và không còn có thể nhận ra ta đang đeo mặt nạ để chạy theo hư ảo của thế gian. Không bao giờ trễ, và cũng không bao giờ uổng phí thời gian khi ta quyết định dừng lại, tìm về chốn thinh lặng của chính ta, nghĩa là thinh lặng nội tâm trong bầu khí thinh lặng của ngoại cảnh để lắng nghe tiếng lòng. Lắng nghe được tiếng lòng, nghĩa là xác định được điều mà cõi lòng đang ao ước, ta sẽ tìm ra ánh sáng phiá trước con đường ta đang đi và nhờ đó, ta không lo sợ lạc bước, hay đi mà không định hướng đúng. Định hướng được đường đi cho cuộc đời mình một cách đúng đắn, ta bước đi một cách thanh thoát lúc nào ta không hay; ta nhận ra những chướng ngại vật trên đường đi chỉ là một trò đùa làm cho cuộc sống thêm phong phú và thi vị, vì mọi giải pháp luôn có sẵn, chỉ cần ta nhận ra bằng cách lắng nghe cõi lòng vọng là thời gian đợi chờ một “niềm hy vọng” đang đến. Niềm hy vọng đó là gì? Mỗi người có một câu trả lời riêng; vì cùng một ơn cứu độ Thiên Chúa muốn cho tất cả mọi người, nhưng mỗi người với tự do của mình đón nhận bằng những thái độ và cách thức đáp trả khác nhau. Lắng nghe tiếng lòng để biết mình thực sự mong muốn điều gì cũng là một cách đáp trả tình yêu của Thiên Chúa và nhận ra ơn gọi đích thực của đời mình. Thần Khí của Thiên Chúa luôn hoạt động nơi tâm can con người và nói với con người qua tiếng Lúc nào đầu ta cũng đầy suy nghĩ, vì vậy ta không có không gian để lắng nghe ta và lắng nghe người khác. Có thể ta được học ở trường, hoặc từ ba mẹ là ta phải nhớ nhiều, phải nhớ bài vở, từ ngữ, quan điểm, khái niệm… và ta nghĩ rằng kho dự trữ kiến thức này giúp ích cho đời ta. Nhưng khi nói chuyện chân thành với ai đó thì ta thấy khó nghe, khó hiểu được họ. Im lặng cho phép ta lắng nghe sâu và trả lời có chánh niệm, đó là chiếc chìa khóa để mở ra cánh cửa truyền thông chân thật và toàn cặp vợ chồng đã chung sống với nhau lâu rồi nhưng không lắng nghe nhau được nữa, vì vậy, họ đến các trung tâm tu học chánh niệm. Đôi khi có người lại nói với tôi “Vô ích, bà ta không lắng nghe tôi.” Hay “Ông ta sẽ không bao giờ thay đổi. Nói chuyện với ông ta giống như nói với bức tường.” Tuy nhiên, người đang phàn nàn đó có thể là người không có không gian để lắng nghe. Mỗi người chúng ta ai cũng muốn người kia hiểu mình. Tất nhiên rồi, nhưng ta cũng cần có khả năng để thực sự hiểu được người giản là nhiều người trong chúng ta đã chất chứa quá nhiều. Chúng ta không có không gian để thực sự nghe được người khác và hiểu được người khác. Có thể ta suy nghĩ quá nhiều trong công việc; tám, chín tiếng đồng hồ mỗi ngày, không ngừng nghỉ. Ta hiếm khi chú ý đến hơi thở hay những thứ khác. Ta tin rằng nếu muốn thành công, ta phải làm như vậy, không thể khác nghe với lòng khinh anGần đây tôi gặp một phụ nữ đến từ Paris. Cô xin tôi hướng dẫn cho cô thực tập trong ngành vận động học kinesiology. Là một nhà cố vấn sức khỏe, cô muốn biết làm thế nào để có thể thành công nhất trong nghề nghiệp của cô. Tôi nói “Nếu cô có sự nhẹ nhàng và không gian trong lòng, thì lời nói của cô sẽ chuyên chở được tuệ giác sâu sắc, sẽ đưa tới sự truyền thông đích thực.” Tôi chia sẻ với côĐể thực tập lắng nghe sâu, trước tiên ta phải có thời gian để nhìn sâu vào tự thân, nhìn sâu vào người trước mặt mình, để ngôn từ có khả năng chế tác được sự hiểu biết, cảm thông và làm vơi đi nỗi khổ đau của cả hai nói, tất nhiên, ta chỉ nói những gì ta nghĩ là đúng. Nhưng đôi khi do cách ta nói, người nghe không tiếp nhận được, vì vậy lời nói của ta không có hiệu quả mãnh liệt giúp người kia thấy rõ vấn đề và hiểu thêm tình trạng. Ta nên tự hỏi lại mình “Tôi có đang nói chỉ để nói’ không, hay tôi nói vì tôi nghĩ rằng lời nói của tôi có thể giúp người kia trị liệu?” Khi ta nói với lòng từ bi, dựa trên nền tảng của yêu thương và tương tức, về mối liên quan mật thiết giữa ta và người kia thì lời nói của ta mới có thể được gọi là lời nói ái ta trả lời liền cho một ai đó, thường thì ta chỉ tung ra những kiến thức mà ta đã học hoặc phản ứng vì cảm xúc. Khi nghe lời chia sẻ hoặc vấn đề của người khác, ta không để thời gian để lắng nghe sâu và nhìn sâu vào những gì người kia nói, ta chỉ phát ra những lời đối đáp, những câu trả lời nhanh lẹ. Điều này không ích lợi gì tới có ai hỏi mình điều gì thì đừng trả lời ngay. Hãy tiếp nhận câu hỏi hoặc lời chia sẻ và để cho nó thấm vào mình để người kia thấy là họ đang được lắng nghe thật sự. Tất cả chúng ta, đặc biệt là những người có nghề nghiệp giúp đỡ người khác, rèn luyện mình bằng kỹ năng này sẽ mang lại nhiều lợi lạc. Chúng ta phải thực tập làm cho được và làm cho hay. Trước tiên ta phải lắng nghe chính mình, nếu không lắng nghe chính mình sâu sắc thì ta không thể lắng nghe người khác sâu sắc ta cần vun trồng và nuôi dưỡng con đường tâm linh trong đời sống hằng ngày nếu ta thực sự muốn nhẹ nhàng, thảnh thơi và khinh an. Ta cần phải thực tập để khôi phục lại không gian trong ta. Chỉ khi nào ta có khả năng khơi mở không gian trong lòng thì ta mới có thể thực sự giúp được người khác. Dù ta đi bộ hay đi xe buýt, bất kỳ ở đâu, ta cũng có thể dễ dàng nhận ra những người có không gian trong lòng. Có lẽ chúng ta đã từng gặp những người này rồi, cho dù ta không biết họ là ai, nhưng ta thấy thoải mái với họ, bởi vì họ dễ chịu và thư thái. Họ không có nhiều lịch trình trong mở rộng không gian trong lòng, ta sẽ thấy mọi người muốn đến gần ta, ngay cả những người trước đây đã từng lánh mặt ta như con gái tuổi mới lớn, vợ hay chồng mà mình từng cãi lộn, cha mẹ… Ta không cần phải làm gì cả, không cần phải dạy gì, thậm chí không cần phải nói gì. Nếu ta thực tập cho chính mình, tạo không gian và sự yên tĩnh trong lòng thì người khác sẽ hướng về không gian ấy. Mọi người chung quanh ta sẽ cảm thấy thoải mái khi gần ta vì phẩm chất có mặt của là đạo đức vô hành. Chúng ta dừng suy nghĩ, đưa tâm về đoàn tụ với thân và có mặt thật sự. Vô hành rất quan trọng. Vô hành không phải thụ động hay trì trệ, nó là một trạng thái cởi mở, sáng tạo và phong phú. Chúng ta chỉ cần ngồi yên, rất tỉnh thức, nhẹ nhàng, và khi người khác đến ngồi với ta, họ cảm thấy nhẹ nhàng khinh an ngay. Cho dù ta không làm gì để giúp, người kia cũng nhận được rất nhiều từ không gian để lắng nghe bằng tâm từ bi là tinh yếu cho một tình bạn chân thật, một tình đồng nghiệp chân thật, một người cha, người mẹ đích thực, một người bạn hôn phối đích đó không cần phải là một chuyên gia tâm lý để lắng nghe giỏi. Thực tế, nhiều nhà tâm lý trị liệu không có khả năng lắng nghe, bởi vì họ có quá nhiều khổ đau. Họ học về tâm lý nhiều năm, biết rất nhiều phương pháp kỹ thuật, nhưng trong tim họ có nhiều khổ đau mà họ không có khả năng trị liệu và chuyển hóa, không có khả năng hiến tặng cho chính họ niềm vui, không có khả năng giải trí để quân bình với những khổ đau mà họ đã nhận vào từ khách hàng. Vì vậy, họ không có không gian để giúp đỡ người khác cho có hiệu quả. Người ta phải trả nhiều tiền cho các nhà tâm lý trị liệu để gặp họ từ tuần này qua tuần khác, hy vọng được trị liệu, nhưng các nhà tâm lý trị liệu không thể giúp được nếu họ không có khả năng lắng nghe chính họ bằng tâm từ bi. Các nhà tâm lý trị liệu cũng là con người, cũng khổ đau như bao người khác. Khả năng lắng nghe người khác trước hết phụ thuộc vào khả năng lắng nghe chính mình bằng tâm từ nhà chuyên nghiệp muốn giúp người khác cần phải có bình an trong lòng thì mới giúp được, nếu không chỉ làm lãng phí thời gian của khách hàng và lấy tiền của họ. Tất cả những gì ta cần trước hết là sự dễ chịu, khinh an, nhẹ nhàng và bình yên trong thân tâm. Bình an này ta có thể chế tác được bằng mỗi bước chân, mỗi hơi thở của ta. Chỉ khi đó chúng ta mới thực sự lắng nghe người này đòi hỏi một ít thực tập. Mỗi ngày ta dành một ít thời gian cho hơi thở và bước chân, đưa tâm trở về với thân và nhớ rằng ta có một cái thân. Mỗi ngày dành ra một ít thời gian để lắng nghe em bé trong mình, lắng nghe những điều trong lòng đang kêu gào được lắng nghe. Sau đó ta sẽ biết cách lắng nghe người chuôngTrong nhiều nền văn hóa trên thế giới, tiếng chuông được sử dụng để giúp mọi người đến với nhau, tạo ra sự hài hòa trong mình và trong người khác. Ở nhiều nước Á châu, mỗi gia đình đều có ít nhất là một cái chuông nhỏ ở nhà. Ta có thể dùng bất cứ loại chuông nào để thưởng thức. Sử dụng tiếng chuông như một lời nhắc nhở chúng ta nhớ thở, nhớ trở về với thân thể, trở về ngôi nhà đích thực của chính mình để chăm sóc chính mình và làm lắng dịu tâm hành. Trong đạo Bụt, tiếng chuông được xem như tiếng gọi của Bụt. Khi nghe chuông, ta dừng lại mọi nói năng, hành động và suy nghĩ. Trở về với hơi thở. Lắng nghe với tất cả thân tâm nghe như vậy ta cho phép niềm an vui và hạnh phúc thấm vào mỗi tế bào cơ thể ta. Ta không chỉ lắng nghe bằng đôi tai, không chỉ lắng nghe bằng trí năng, mà ta mời tất cả các tế bào trong cơ thể ta cùng lắng nghe chuông với không lấy mất nhiều không gian. Chắc chắn ta có thể tìm một chỗ trên bàn hay trên kệ để đặt nó. Dù ta sống ở đâu, thậm chí trong một căn phòng nhỏ, ta cũng có thể tìm được chỗ cho nó. Trước khi thỉnh chuông về nhà, ta phải đảm bảo là tiếng chuông này hay. Chuông không cần lớn nhưng âm thanh phải hay, phải dễ khi nghe và tiếp nhận tiếng chuông, ta phải chuẩn bị thân tâm. Thay vì nói đánh chuông, ta nói là thỉnh chuông. Nhìn vào chuông như nhìn một người bạn, một bậc giác ngộ giúp ta tỉnh thức và trở về ngôi nhà đích thực của mình. Nếu muốn, ta có thể đặt chuông trên một cái đế nhỏ, giống như bất kỳ một vị Bồ tát nào đang ngồi nghe chuông, ta thở vào và buông bỏ tất cả những căng thẳng đã chất chứa trong ta, buông bỏ tập khí chạy trong thân và đặc biệt là trong tâm. Dù có thể ta đang ngồi, nhưng thường bên trong ta vẫn chạy. Tiếng chuông là một cơ hội đón ta trở về với chính mình, theo dõi hơi thở vào ra để có thể buông bỏ căng thẳng và dừng lại hoàn toàn. Tiếng chuông và cách lắng nghe của ta giúp cho con tàu suy nghĩ và cảm xúc đang chạy đêm ngày trong ta dừng sáng, trước khi đi làm hay trước khi con mình đi học, mọi người có thể ngồi lại với nhau nghe ba tiếng chuông và theo dõi hơi thở. Thở và nghe chuông như vậy ta sẽ bắt đầu một ngày mới bằng sự bình an, vui tươi và hạnh phúc. Ngồi thở một mình hay với gia đình như thế rất hay. Ta có thể nhìn vào một vật nào đó có ý nghĩa trong nhà, hay một cái cây bên ngoài cửa sổ và mỉm cười. Điều này sẽ trở thành một sự thực tập đều đặn, là nơi nương tựa đáng tin cậy cho gia đình. Không mất nhiều thời gian, nhưng là một phần thưởng vô giá, một sự thực tập rất đẹp, mang lại bình an, sự có mặt và hòa hợp trong gia thởChúng ta hãy dành một phòng hoặc một phần của căn phòng để thiền tập. Không cần phải có một không gian lớn. Chỉ cần một góc nhỏ của căn phòng mà ta có thể biến thành một nơi yên tĩnh để quán chiếu và thiết lập bình an là đã tuyệt vời rồi. Đó là phòng thở, là thiền đường nhỏ. Khi có ai đó trong gia đình ngồi trong chỗ yên tĩnh này thì những người khác không nên vào nói chuyện với người ấy. Chúng ta phải đồng ý với nhau là nơi này dành cho sự bình an và yên người trong gia đình nên ngồi lại để đồng lòng với nhau là bất kỳ lúc nào không khí trong gia đình ồn ào, nặng nề hoặc căng thẳng thì bất kỳ ai cũng có quyền vào phòng thở để thỉnh chuông. Mọi người đều thực tập theo dõi hơi thở vào ra và khôi phục lại sự yên tĩnh, bình an, tình thương mà họ đã đánh mất vì những suy nghĩ, lời nói hay hành động thiếu khéo léo, thiếu chánh kỳ lúc nào ai đó có vấn đề, có cảm giác bất an hay khổ đau, người đó có quyền đi vào không gian này, ngồi xuống, thỉnh chuông và theo dõi hơi thở. Khi có người làm điều này thì những người khác trong gia đình phải tôn trọng. Nếu thực tập giỏi thì người kia cũng ngưng lại những gì đang làm để lắng nghe chuông và cùng thở những hơi thở chánh niệm bình an. Nếu muốn, mình cũng có thể vào thở chung với người vậy, nếu người bạn hôn phối của ta đang có tâm trạng không tốt, nếu trong gia đình ta có người đang lo lắng, thì ta có thể nhắc nhở người kia “Mình nên vào phòng thở để nghe chuông và thở với nhau vài phút.” Điều này rất đơn giản, ta có thể làm được. Hoặc giả mình thấy con mình đang giận, rồi sau đó mình nghe chuông, thì biết rằng con mình đang thở, mình cũng nên dừng công việc lại và theo dõi hơi thở vào ra để yểm trợ cho con. Trước khi đi ngủ, nếu mọi người trong gia đình cùng ngồi lại với nhau nghe ba tiếng chuông, theo dõi hơi thở vào ra chín lần thì rất hay, rất dễ nào thực tập nghe chuông như thế sẽ có khả năng chế tác bình an và hòa hợp. Tôi gọi đó là nền văn minh đích thực. Ta không cần nhiều dụng cụ thiết bị hiện đại để được văn minh. Chúng ta chỉ cần một cái chuông nhỏ, một nơi yên tĩnh cùng với hơi thở vào ra trong chánh nghe với tổ tiênNhiều người nghĩ rằng tổ tiên của mình đã qua đời rồi, điều đó không đúng. Vì chúng ta còn đây, còn đang sống, nên tổ tiên ta cũng tiếp tục sống trong ta. Tổ tiên ta đã trao truyền họ cho ta với tất cả những tài năng, kinh nghiệm, hạnh phúc và khổ đau của họ. Họ hoàn toàn có mặt trong mỗi tế bào cơ thể ta. Cha ta, mẹ ta đều có mặt trong ta. Chúng ta không thể lấy họ ra khỏi nghe chuông, ta có thể mời tất cả các tế bào trong ta cùng nghe chuông với ta, đồng thời tất cả tổ tiên từ bao đời cũng đang lắng nghe chuông với ta. Nếu biết cách nghe, bình an sẽ thấm vào mỗi tế bào cơ thể ta. Không chỉ ta có bình an và thư giãn mà tất cả tổ tiên trong ta cũng hưởng được giây phút hiện tại mầu nhiệm này. Có thể trong cuộc đời, họ có nhiều khổ đau và không có nhiều cơ hội để an vui. Nhưng qua ta thì họ có được cơ hội thường ta nghĩ rằng, lắng nghe là lắng nghe người khác, lắng nghe những thứ khác quanh mình. Nhưng như đã nói trước đây, lắng nghe chính mình là bước đầu tiên để có thể nghe được người khác. Nếu lắng nghe mình, ta sẽ thấy rằng không có một tiếng nói đơn độc nào, không có một cái ta riêng biệt nào. Đây là một tuệ giác có được nhờ sự thực tập chánh niệm. Chúng ta khám phá ra mối liên hệ thâm sâu giữa ta và những người đi trước. Nhờ họ mà ta có thể biểu hiện. Chúng ta là một cộng đồng tế bào, tất cả tổ tiên ta đều có mặt trong ta. Chỉ cần lắng tai nghe là ta có thể nghe được tiếng nói của kẹt vào ngôn từNếu mỗi ngày ta thực tập im lặng một ít, cho dù chỉ vài phút thôi, ta sẽ ít bị kẹt vào ngôn từ hơn. Thực tập Im Lặng Hùng Tráng nhuần nhuyễn ta sẽ tự do như một con chim, tiếp xúc được với những tinh hoa của sự Vô Ngôn Thông, một trong những người sáng lập ra thiền phái Phật giáo ở Việt Nam, có viết “Đừng hỏi tôi thêm một điều gì nữa. Bản chất của tôi là vô ngôn.” Muốn thực tập nói lời chánh niệm ta phải có khả năng thực tập im lặng. Rồi ta có thể kiểm nghiệm kỹ càng những cái thấy của ta và những nội kết ảnh hưởng đến lối suy nghĩ của ta. Im lặng là nền tảng tốt nhất để nhìn sâu. Khổng Tử có nói “Thượng đế không nói gì cả.” Tuy nhiên, thượng đế nói với ta rất nhiều nếu ta biết lắng ta lắng nghe bằng tâm tĩnh lặng, thì mỗi tiếng chim, mỗi tiếng gió thủ thỉ qua cành thông sẽ nói chuyện với cả chúng ta ai cũng muốn truyền thông với người thương của mình, và có rất nhiều cách truyền thông mà không cần lời nói. Một khi dùng ngôn từ, ta có khuynh hướng biến chúng thành nhãn hiệu mà ta cho là sự thật, là chân lý. Chẳng hạn như những từ “công việc lặt vặt”, “con cái”, “đàn ông”, “đàn bà” mang đến trong tâm thức ta những hình ảnh, những nhận thức nào đó, có thể khó để thấy được một bức tranh tổng thể vượt ngoài sự xây dựng của tâm thức. Nếu thật sự muốn truyền thông với người thương, ta cần ý thức đến những cách vô ngôn, không cần lời nói mà vẫn truyền thông được, dù bằng ý thức hay vô lọc tâm ýNhiều nền văn hóa thực tập thanh lọc cơ thể bằng cách nhịn ăn trong các ngày lễ tôn giáo, những buổi lễ nhập môn, những buổi lễ khai mạc, hay vì những lý do khác. Có những người thanh lọc vì lý do sức khỏe. Điều này không những có giá trị cho thân thể mà còn có giá trị cho tâm thức. Mỗi ngày chúng ta tiếp nhận vào rất nhiều thứ như ngôn từ, hình ảnh, âm thanh… nên chúng ta cần một ít thời gian dừng lại để tiêu thụ những thứ ấy, để cho tâm thức ta được nghỉ ngơi. Một ngày mà không có Xúc Thực thức ăn ta đưa vào cơ thể qua đường mắt, tai, mũi, thân và ý như email, video, sách báo, chuyện trò là một cơ hội cho ta thanh lọc tâm ý, buông bỏ những sợ hãi, lo lắng, khổ đau đã đi vào tâm thức ta và tích lũy ở dù ta không nghĩ là ta có thể sống một ngày mà không có những phương tiện truyền thông công cộng, ta cũng có thể nghỉ ngơi đôi chút, sử dụng một âm thanh nào đó để dừng lại nếu ta muốn. Ngày nay, hầu hết mọi người không thể sống thiếu âm thanh. Bất cứ lúc nào ở một mình đi bộ trên đường phố, lái xe, ngồi trên xe buýt hay trên tàu, mở cửa đi ra ngoài… hay thậm chí ngồi chơi với đồng nghiệp, với người thương ngay trước mặt ta, ta vẫn cố nhét vào tâm thức một cái gì đó. Nếu ta quyết định chỉ làm một lúc một việc trong sự im lặng đích thực, dù là đang lái xe, đang chuẩn bị đồ ăn sáng, đang đi quanh xóm… chúng ta sẽ hiến tặng cho mình một cơ hội nghỉ ngơi, không để cho những dòng kích thích liên tục xâm chiếm tâm thức ta. Tôi biết có một người, mỗi khi đi siêu thị, nghe nhạc trong đó làm cho cô ta rất buồn. Những bài hát ấy gợi cho cô nhớ lại giai đoạn khó khăn trong đời cô, cô thấy tâm mình hướng về những ký ức ấy mà không tập trung vào việc đi chợ. Khi nhận ra được điều này, cô rất ý thức và quyết định rất sáng suốt là cô phải chăm sóc tâm thức mình. Bây giờ, mỗi khi đi siêu thị, cô ta đóng tai lại để không bị tán tâm hay trầm cảm bởi những bài hát ra, ta không cần phải đóng tai lại để thanh lọc âm thanh. Mỗi ngày chúng ta chỉ cần dành vài phút cho sự vắng lặng. Không có ngôn ngữ nào từ bên ngoài đi vào, hay không có ngôn ngữ nào đang cuồn cuộn từ trong tâm thức đi lên, thì chúng ta sẽ có cơ hội để thực sự lắng nghe chính mình. Đây là một món quà quý giá, sâu sắc mà ta có thể hiến tặng cho chính mình và cho người khác, vì nó sẽ giúp ta lắng nghe người khác trọn vẹn tập Bốn câu thần chúBốn câu thần chú là pháp môn thực tập mà bất kỳ ai cũng có thể làm được kể cả trẻ em. Những câu thần chú giúp ta làm lớn mạnh khả năng lắng nghe sâu và khả năng có mặt trong mối quan hệ giữa mình và người mình thương. Thần chú là một công thức thần diệu có thể chuyển hóa tình trạng ngay lập tức mà không cần phải đợi thêm một giây phút nào cả. Điều kiện làm cho sự thực tập này có hiệu quả tốt là chánh niệm và chánh định. Không có hai yếu tố này thì thần chú sẽ không linh ứng, sẽ không có hiệu thực tập những câu thần chú này, điều quan trọng là ta phải làm lắng dịu những suy nghĩ cho tâm tư định tĩnh và tạo không gian thoáng rộng trong lòng. Nếu không thì ta không thật sự có mặt cho người khác. Duy trì sự định tĩnh và không gian ngay cả khi người khác trả lời mình. Đặc biệt là khi thực tập câu thần chú thứ ba và thứ tư, nếu người kia muốn nói điều gì thì phải đảm bảo là ta đang theo dõi hơi thở, đang lắng nghe một cách trầm tĩnh và kiên nhẫn mà không phán xét, không phản ứng. Khi thực hiện câu thần chú thứ tư, ta sử dụng sự trầm tĩnh bên trong cùng với những lời nói đã được chọn lựa kỹ càng để mang lại sự trị liệu, hòa giải và cảm thông. Ta tạo không gian bên trong cho chính ta và hiến tặng không gian cho người thần chú thứ nhất là “Mẹ ơi, con đang có mặt cho mẹ đây.” Hoặc là “Em ơi, anh đang có mặt cho em đây”. Khi thương ai, ta muốn hiến tặng những gì đẹp nhất của ta cho người đó, đó là sự có mặt đích thực của ta. Ta chỉ có thể thương yêu khi nào ta có mặt thật sự. Chỉ nói lên thôi thì không có kết quả. Chúng ta phải thực tập có mặt cho chính ta và cho người ta thương bằng hơi thở chánh niệm, bằng bước chân thiền hành hay bất kỳ pháp môn thực tập nào giúp ta có mặt như một người tự do. Trước hết, hãy sử dụng câu thần chú này với chính bản thân mình. Trở về với chính mình, chế tác năng lượng trầm tĩnh và tạo không gian trong lòng cho phép ta thật sự có mặt cho người kia và nói lên câu thần chú một cách thành thần chú thứ hai là “Mẹ ơi, con biết mẹ có đó nên con rất hạnh phúc.” Hoặc là “Em ơi, anh biết em có đó nên anh rất hạnh phúc.” Thương nghĩa là công nhận sự có mặt của người ta thương. Câu thần chú này chỉ có thể thực hiện được khi ta đã thực tập câu thần chú thứ nhất. Chỉ khi nào ta có mặt 100%, ta mới có thể nhận diện sự có mặt của người kia một cách trọn vẹn và người kia mới cảm được tình thương chân thật mà ta dành cho có mặt thật sự và có chánh niệm, ta sẽ có khả năng thấy được khi nào người thương của ta đau khổ. Lúc đó ta thực tập có mặt sâu sắc và trọn vẹn. Rồi đến bên người đó và đọc lên câu thần chú thứ ba “Mẹ ơi, con biết mẹ đang khổ đau nên con có mặt đây cho mẹ.” Hoặc là “Em ơi, anh biết là em đang khổ đau nên anh có mặt cho em đây.” Khi khổ đau, người ta muốn người mình thương biết là mình đang khổ đau. Điều này rất con người và rất tự nhiên. Nếu người ta thương không ý thức, hoặc không biết là ta đang đau khổ, thì ta lại càng khổ hơn. Vì vậy, sử dụng câu thần chú này để nâng cao ý thức của mình. Và khi người kia nhận ra là ta biết được họ đang khổ đau thì nỗi khổ của họ sẽ vơi đi rất nhiều. Cho dù ta chưa làm gì cả mà người kia cũng bớt khổ đi thần chú thứ tư, có lẽ ta sẽ không sử dụng thường xuyên, nhưng sẽ rất mạnh khi ta cần dùng nó. Ta thực tập câu thần chú thứ tư này khi chính ta khổ đau, đặc biệt là khi ta tin rằng nỗi khổ của ta do người kia gây nên. Khi người kia chính là người ta thương yêu nhất thì ta càng khổ đau hơn. Vì vậy, ta đến bên người ấy, thiết lập Chánh Niệm, Chánh Định trước mặt mình và phát ra câu thần chú thứ tư “Mẹ ơi, con đang khổ. Mẹ giúp con đi.” Hoặc là “Em ơi, anh đang khổ. Em giúp anh đi.” Điều này hơi khó nhưng ta có thể làm được. Chỉ cần một ít luyện tập thôi. Khi khổ đau, ta có khuynh hướng muốn ở một mình. Cho dù người kia cố gắng muốn đến gần ta, muốn hòa giải với ta, ta cũng không muốn buông bỏ cái giận. Điều này cũng rất bình thường và rất con người. Nhưng khi thương nhau, chúng ta rất cần nhau, đặc biệt là khi ta khổ đau. Ta tin rằng, nỗi khổ của ta do người kia gây nên. Nhưng ta có thật sự chắc không? Có thể là ta đã sai. Có thể người kia không có ý muốn làm ta khổ. Có thể do ta hiểu lầm và có tri giác sai vội vàng phát ra câu thần chú này. Khi thấy trong lòng đã sẵn sàng rồi, ta hãy đến bên người kia, thở vào thở ra thật sâu, trở về với chính mình và có mặt 100%. Sau đó, hãy nói lên câu thần chú với tất cả trái tim mình. Có thể ta không muốn thực tập điều này. Có thể ta muốn nói là ta không cần người kia. Lòng tự ái và tự trọng của ta đã bị tổn thương. Nhưng đừng để tự ái xuất hiện giữa mình và người mình thương. Trong tình thương chân thật không có chỗ cho sự tự ái. Nếu tự ái vẫn còn đó thì ta biết rằng ta cần phải thực tập để chuyển hóa tình thương của ta thành tình thương chân thật. Thực tập đi thiền, ngồi thiền, thở chánh niệm đều đặn để phục hồi lại sự tươi mát của thân tâm cũng giúp ta rèn luyện chính mình, chuẩn bị cho lần sau, khi có khổ đau, ta có thể sử dụng câu thần chú thứ tư này. When you talk, you are only repeating what you already know. But if you listen, you may learn something new- Dalai LamaTạm dịch Khi nói, bạn chỉ đang lặp lại thứ bạn vốn đã biết. Nhưng khi lắng nghe, có thể bạn sẽ học được điều gì đó lắng nghe giúp chúng ta tăng nhận thức đối với thế giới xung quanh. Khi nghe thấy tiếng mèo kêu ở gần tủ lạnh, điều đó nghĩa là nó đang muốn patê. Khi nghe thấy ai đó đang hét lên, có lẽ họ đang cần sự giúp đỡ hoặc đơn giản chỉ đang bị bất lắng nghe hỗ trợ hiệu quả cho việc học tập và phát triển bản thân. Không dừng lại ở đó, giữa mối quan hệ của người và người, lắng nghe đúng cách còn giúp ta hiểu được người khác hơn, xây dựng được lòng tin và tạo những mối quan hệ vững Sự lắng nghe cũng như những kỹ năng khác, nó cần được phát triển từ những cấp độ dễ cho tới khó hơn, cùng với sự thực hành liên tục mỗi ngày. Hy vọng bài viết này sẽ là tài liệu tham khảo giúp các bạn hình dung được các cấp độ của sự lắng nghe, để thực hành và nhận ra mình đang ở đâu khi đang lắng nghe hàng cấp độ này là Tai, Tim, Tâm trí, Toàn vẹnLevel 1 Lắng nghe bằng đôi TaiSự lắng nghe thụ động – một cấp độ cơ bản của mọi người, có đôi tai bình người chỉ có một cái miệng, nhưng lại có 2 cái thể vì mục đích giữ cho loài người an toàn mà tiến hóa chỉ tạo ra một cái miệng cho bớt ồn ào, và luôn vảnh 2 tai lên nghe ngóng xem có con thú nào đang rình rậm xung quanh. Vì thế, chúng ta luôn phải nghe âm thanh từ môi trường một cách bị động, quá nhiều âm thanh sẽ khiến não bộ trở nên xao là khi đang trong một cuộc đối thoại, lớp học, workshop,… Để có thể tiếp thu những thông tin có giá trị, ta cần phải bắt đầu tập trung và chọn lọc những âm thanh chưa thông tin phù qua được cấp độ này rất đơn giản, chỉ cần ta bắt đầu để Tâm vào những điều cần phải 2 Lắng nghe bằng Tâm tríLúc này sự lắng nghe đã bắt đầu chủ động. Tuy nhiên, đây cũng là cấp độ tạo ra nhiều sự rắc rối nhất, đặc biệt giữa các mối quan hệ là bởi vìKhi lắng nghe bằng một tâm trí đóng Close Minded với tâm thế sẵn sàng để phát xét và lên tiếng khi có điều gì cho là không đúng với lắng nghe bằng một tâm trí mở Open Minded hiểu rằng mọi thứ chỉ là góc nhìn quan điểm Point of View, không có sai và đúng. Ta tập trung vào việc tìm kiếm những dữ kiện thực tế Fact để xác định góc nhìn nào phù hợp dù là nghe bằng tâm trí nào, thì ở cấp độ này ta luôn sẵn sàng để nói, vì tâm trí liên tục sử dụng các dữ liệu đã có, cùng quá trình logic hóa các thông tin và cho ra kết thật khó mà kìm nén để không nói ra ngay kết luận đóBạn sai rồi, anh ta là người tốt, nên nếu anh ta làm điều đó thì là do bạn đã làm gì đó không phải với ảnh. Thử nhớ xem mình đã làm gì rồi?Hoặc sẽ làBạn có chắc là anh ta cố tình làm điều đó không? Bạn đã thử nói chuyện và tìm hiểu lý do với anh ta chưa? Biết đâu có sự hiểu lầm thì sao?Khi bạn nghe và nói bằng một tâm trí mở, mặc dù có thể cung cấp những điều phù hợp cho hoàn cảnh của người đang tâm sự với bạn. Nhưng liệu đó có phải là thứ họ thật sự cần lúc này? Và có chắc mục đích họ nói ra tâm tư là để tìm kiếm lời khuyên?Vì đôi khi, cái họ cần đơn giản chỉ là sự đồng cảm từ người khác, chứ không phải là giải pháp cho vấn đề của 3 Lắng nghe bằng trái TimĐây là lúc chúng ta nghe bằng sự đồng cấp độ khó chủ động, và cũng không dễ dàng để đạt được. Bởi vì nó cần kết nối bằng cả trái tim và tâm trí giữa người nói và người dựa vào trải nghiệm của bản thân, đặt mình vào hoàn cảnh của người nói, đưa những cảm xúc tương tự từng có trở mở cửa trái tim, chấp nhận nó bị tổn thương vì những điều đang được nghe, vì ta cảm thấy mối liên kết với người đối diện thật mạnh thấy nhịp tim bắt đầu thay đổi, như có thể đồng bộ mạch đập với người nói, để cùng cảm nhận nỗi đau, sự xấu hổ, niềm hân hoan, sự hạnh sau cùng, ta biết người đối diện thật sự cần điều gì để cho có thể cần một cái ômHọ có thể cần một nụ cườiHọ có thể cần sự im lặngCần có rất nhiều sự nỗ lực và quan tâm để đạt được cấp độ này, nhưng phần thưởng là mối quan hệ của người nói và người nghe có thể sẽ xích lại và bền chặt với nhau 4 Lắng nghe bằng sự Toàn vẹnToàn vẹn là bao gồm các cấp độ trên và đi sau hơn xuống ý chí cá nhân của mỗi có niềm tin là thứ tạo ra sự khác nhau ở trải nghiệm của mỗi người là những câu chuyện về thế giới được kể bằng những cách khác độc bản của những câu chuyện này tạo ra những vũ trụ riêng lẻ tồn tại bên trong từng cá thể với những quy tắc vận hành khác nhau. Khi 2 người xây dựng mối quan hệ, cũng là khi 2 vũ trụ này bắt đầu gặp nhau, lúc này sẽ xảy ra xung đột các quy tắc vận những mối quan hệ thân thiết, gắn bó – khi quy tắc thay đổi rồi xung đột – làm tan những mối quan hệ ban đầu không ưa nhau – khi hiểu hơn, bắt đầu thây chung các giá trị – lại trở nên gắn rất nhiều sự dũng cảm, để người nghe bắt đầu mở ra vũ trụ của mình, khi đó không chỉ còn dừng lại sự đồng cảm, mà có thể bật tín hiệu để người nói mở nhiều hơn vũ trụ của đó là tiền đề cho một mối quan hệ vững bền…The most important thing in communication is hearing what isn’t said- Peter DruckerTạm dịch Điều quan trọng trong giao tiếp là lắng nghe những điều không được nói khó để mô tả rõ ràng ở cấp độ này, nên mình rất muốn được nghe thêm ý kiến cũng như cách hiểu từ mọi người để có thể hoàn thiện khái niệm này tốt suy nghĩ cuối cùngHiện tại, mình đang bắt đầu nâng cấp sự lắng nghe ở cấp độ 2 từ Close một phần/Open một phần sang Open hoàn đôi khi, mình dễ dàng đạt được cấp độ 3 với những người mình dành sự quan tâm đặc biệt, nhưng vẫn chưa thể chủ động khi mình cảm thấy may mắn, khi đã từng đạt được cấp độ 4 với đứa trẻ năm 11 tuổi ở bên trong mình. Đó thật sự là một trải nghiệm tuyệt vời, nó liên kết rất nhiều nỗi đau trong quá khứ với cách nghĩ và những hành động ở hiện tại. Nó đã tạo ra cơ hội để mình biến đổi và thấy rõ ràng hơn cần phải làm gì để tiếp tục phát triển bản bạn, vũ trụ của bạn đang nói điều gì?

lắng nghe tiếng lòng tập 4